Vừa về đến nhà, cô đã nhảy tọt vào bếp mở tủ lạnh. Tủ lạnh trong nhà chỉ toàn đồ ăn vặt, còn có rất nhiều Coca nữa.
Châu Thanh vớ lấy một lon Coca:
- Ây dô bảo bối của chị, lâu quá không gặp. Chị thật nhớ mùi vị của em chết mất.
Chuẩn bị húp một ngụm thì có cánh tay giật lấy.
- Uống nhiều Coca không tốt. Chừng nào khỏe hẳn mới được uống.
- Em khỏe rồi mà. – Cô nàng chu môi phản bác.
Định giành lại lon Coca trong tay anh, nhưng càng với, anh lại càng đưa lên cao.
- Trả cho em, trả cho emmm.
Mặc cho cô nài nỉ, anh vẫn cứ không cho. Nhắm lấy được thì uống. Cô chỉ cao gần đến vai anh, chắc chắn sẽ không với đến được.
Đinh ninh trong đầu là vậy nên anh giữ tư thế ấy, đắc ý trêu chọc cô.
Đột nhiên cô nhảy tọt lên người anh. Hai chân ôm chặt tấm lưng người đàn ông, tay giật lấy lon Coca vừa bị cướp. Xong thì lại tụt xuống, ra phòng khách, vừa nhâm nhi lon nước vừa xem tivi.
Người đàn ông nào đó vẫn đang đứng hình trong bếp. Mặt anh ta nóng bừng, hai tai đỏ ửng. Cô…vừa ôm anh.
Cho đến khi có tiếng điện thoại reo, hồn mới về xác.
- Tôi nghe.
- Anh Hoài Nam, kì nghỉ phép 1 tháng của anh sắp hết rồi. Chừng nào anh về nước thế.
Trợ lí của anh bên này vừa lật đống giấy tờ đang xếp chồng chất, vừa than thở gọi cho anh.
- Đợi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522161/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.