Thời gian cứ lặng lẽ trôi, bầu trời đầu đông trong xanh, lác đác những áng mây trắng bồng bềnh.
Đại sứ quán không chấp thuận cấp phép hộ chiếu cho Châu Thanh vì không thể chứng thực thân phận của cô. Lục Hoài Nam phải đánh tiếng với Lục Hoài Quân ở trong nước xin giấy tờ chứng minh thân phận rồi gửi qua cho họ. Ít nhất phải mất vài tuần.
Đã một thời gian trôi qua nhưng Châu Thanh vẫn chẳng có dấu hiệu nhớ lại. Vậy cũng tốt, ngộ nhỡ trí nhớ quay về, cô rời bỏ anh thì phải làm sao? Mẹ anh sẽ lại bắt anh đi xem mắt hết người này đến người khác. Chẳng thà anh ôm đại cô nhóc ngơ ngơ kia vào người còn khỏe hơn.
Phố xá về đêm vẫn đông vui nhộn nhịp như ngày đầu họ đặt chân đến. Tiếng reo hò mời khách của những hàng quán, tiếng cười ríu rít của mấy đứa trẻ được ba mẹ dẫn đi chơi. Những sạp khoai nướng nghi ngút khói, mùi hương thoang thoảng khắp phố.
Được mùa, những bụi hoa dã quỳ trong vườn nhà anh đua nhau nở nộ, sắc vàng rực rỡ tô điểm giữa mùa đông giá rét.
Giữa cái thời tiết này, chỉ có ăn đồ cay mới có thể thỏa mãn cái bụng đang cồn cào của Châu Thanh.
Anh dắt tay cô vào một hàng quán hải sản giữa phố. Nồi lẩu nghi ngút khói ùng ục sôi, cô gắp một miếng nấm bỏ vào miệng. Nấm đùi gà dai dai, ngọt thanh, pha chút vị cay nồng của ớt tê tê đầu lưỡi. Đúng là mĩ vị nhân gian.
Trong khi đó, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522162/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.