Lời Châu Thanh nói không sai, anh chỉ đành hụt hẫng, tiếp tục tận hưởng giây phút ít ỏi được đưa người đi làm.
Chiếc xe cuối cùng cũng phải dừng lại trước Cục cảnh sát, đôi tình nhân luyến tiếc tạm biệt nhau rồi rời đi.
Đoàn Trọng Tân và Hoằng Khoan đi ăn sáng, mới quay lại đã chứng kiến chuyện thú vị, họ nhướng mày nhìn nhau ra hiệu.
“Sao rồi tay lái lụa?”
Châu Thanh vẫn chưa định hình được Đoàn Trọng Tân đang muốn nói đến vấn đề nào, hỏi: “Gì?”
“Gì mà gì? Chuyện hôm qua, ổn không thế?”
Hoằng Khoan đinh ninh trong đầu lão Đoàn sẽ hỏi chuyện với luật sư Lục, không ngờ là chuyện khác. Anh đá mông Đoàn Trọng Tân cho đỡ ngứa chân, đánh tiếng: “Hôm qua xảy ra gì à?”
“Thằng điên! Sao mày đá ông?” Đoàn Trọng Tân bức xúc đá lại.
Châu Thanh tủm tỉm cười, hai ông anh này, 28 tuổi rồi mà như trẻ con vậy.
“Cười cái rắm!” Liếc Châu Thanh, Đoàn Trọng Tân thuật lại: “Hôm qua tìm được Vũ Nam, mẹ thằng bé động tay với Thanh, ranh con này thế mà chẳng phản ứng gì. Tao bảo cậu Dư đưa về, rồi sau đó ai biết, nhắn tin có thấy đọc đâu.”
Hoằng Khoan nhíu mày: “Bả làm gì em? Rồi cái gì Dư Nghiêm cũng ở đấy?”
Đoàn Trọng Tân: “Tát con nhỏ một cái, nhìn thật ngứa gan.”
Châu Thanh vuốt ngược tóc, giải thích: “Không sao, cũng không phải lần đầu. Còn về Dư Nghiêm, gặp em trên đường thôi.”
“Mà này, Vũ Nam sao rồi, em còn chưa hỏi thăm thằng bé.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522096/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.