Ngoại trừ dấu hôn đỏ thẫm của người đàn ông kia âu yếm lên bàn da này, làm gì còn vấn đề gì nữa?
“Cháu có bị phỏng không?”
Châu Thanh giật mình, kéo áo lại, “Dạ không, nước cũng không nóng.”
Người phụ nữ cầm trong tay tuýp thuốc trị phỏng, đưa cho Châu Thanh, “Cháu dùng đi.”
“Dạ không cần đâu ạ.”
“Nếu cháu có mệnh hệ gì, quán bác biết làm sao?” Bà mở tuýt thuốc, nặn một ít lên tay, “Nào, bác giúp cháu.”
Châu Thanh không muốn làm khó bà, đành ái ngại vạch bên áo.
Ai đó giúp cô chiết một ít kem che khuyết điểm, che bớt dấu hôn này được không?
Người phụ nữ vén tóc Châu Thanh, rồi thoa thuốc, động tác rất dịu dàng.
Xong, Châu Thanh trở về bàn ăn.
Lục Hoài Nam ăn chậm một cách kì lạ, vì anh mải ngắm Châu Thanh đang đăm chiêu vào dĩa cơm trước mặt, “Sao không ăn?”
Châu Thanh liếc sang bát anh, “Lúc nãy em quên mất không dặn người ta đừng bỏ đậu, cà rốt và hành tây. Không ngờ dĩa của em không có thật này,” Cô chỉ tiếp vào bát canh nóng hổi, “Anh xem, em không ăn súp lơ, bát của em không có súp lơ. Có phải người ta đưa nhầm không?”
Lục Hoài Nam ngừng động một thoáng, rồi cười: “Em còn cái gì không quên không?”
“A?”
“Mọi lần đều là anh dặn, hôm nay đổi vế liền có chuyện. Đột nhiên anh phát hiện, cô vợ đãng trí nhà anh khó chiều thật, đặc biệt rất kén ăn, ngọt quá không ăn, mặn càng không ăn. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522042/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.