Lục Hoài Nam vừa vào xe, Tạ Chính Khanh gửi cho anh một tấm hình, trên ảnh là hình Châu Thanh và anh chụp từ 14 năm trước.
Khung ảnh trong phòng làm việc của Lục Hoài Nam?
Lòng lâng lâng một cảm xúc khó tả, chưa gọi lại, Tạ Chính Khanh đã nhanh tay hơn.
[Châu Thanh là em gái tôi, cậu sớm biết rồi, đúng không?]
“Tạ Chính Khanh, tôi có thể kiện cậu vì tội xâm phạm quyền riêng tư và đột nhập bất hợp...”
[Lục Hoài Nam!]
[Châu Thanh rõ ràng là em gái tôi, lý do gì cậu không cho tôi xác nhận con bé?]
[Cậu rốt cuộc có ý gì? Tôi nghĩ những nửa ngày trời vẫn chẳng hiểu nổi, vợ cậu nhận người thân thì ngán chân cậu à?]
Lục Hoài Nam thong thả chuyển sang tai nghe bluetooth, nghe đến câu sau, sắc mặt anh đột ngột trở lạnh.
“Tạ Chính Khanh! Cẩn trọng lời nói của cậu!”
[Cậu lớn tiếng cái gì?] Tạ Chính Khanh nóng ruột lộn gan, song vẫn cố gắng giữ lại chút bình tĩnh, việc quan trọng nhất bây giờ không phải là đôi co với cậu bạn cứng đầu này.
[Ân nhà chúng tôi ở đâu? Tôi muốn gặp con bé.]
Cùng với động thái của Tạ Chính Khanh, Lục Hoài Nam dịu xuống: “Vợ tôi không muốn gặp cậu.”
Tạ Chính Khanh siết chặt vô lăng, cắn răng nhẫn nhịn, [Cậu không nên thách thức sự kiên nhẫn của tôi.]
“Không ai rảnh rỗi mà thách thức cậu,” Lục Hoài Nam đặt điện thoại sang ghế phó lái, với tay lấy bao thuốc lá, châm một điếu, “Không phải cậu thắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522041/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.