Việc đầu tiên Dị Quân nghĩ tới khi vừa mới tỉnh dậy là phải tới bệnh viện thăm ba mình. Sau đó là ý nghĩ về những tập ghi chép vẫn còn chất đống trên bàn làm việc của Dị Ninh.
Dị Quân đến bệnh viện, bác sĩ có lẽ đã quen mặt anh nên khi Dị Quân vừa bước vào đã lập tức thông báo ngay “Tình hình của Dị Lương Tân đã ổn, khi tỉnh dậy có thể xuất viện nếu muốn. Nhưng tôi khuyến khích nên nằm lại đến lúc lành hẳn các vết thương.”
“Ba tôi bao giờ mới có thể tỉnh lại?” Dị Quân hỏi.
“Việc này cũng khó nói, có lẽ là hôm nay hoặc ngày mai.” Bác sĩ tả lời.
Dị Quân nửa muốn ở lại chờ ba mình tỉnh dật, nhưng nửa còn lại thì nôn nóng muốn kiểm tra tiếp các tài liệu ở nhà.
“Nếu ba tôi tỉnh lại thì liên lạc ngay cho tôi nhé.” Dị Quân nói và để lại số điện thoại.
Trần Lệ Mẫn đi bộ tới nhà Trang Tiên Linh, hôm qua cô nhận được cuộc gọi bảo rằng hôm nay cả ba sẽ cùng tìm kiếm thông tin và Trang Tiên Linh đề nghị sẽ lái xe đưa cả hai tới nhà Dị Quân.
Trang Tiên Linh đã lái xe ra đậu trước cửa nhà chờ sẵn.
“Chào chị, chị đợi lâu chưa?” Trần Lệ Mẫn hỏi.
“Không lâu, đúng giờ mà.” Trang Tiên Linh hướng mặt đồng hồ ra cho Trần Lệ Mẫn thấy. Đồng hồ chỉ đúng bảy giờ ba mươi, giờ họ đã hẹn.
Trần Lệ Mẫn mở cửa xe, bỗng thấy một người từ phía sau đi tới. Trang Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoi-sinh-nguoi-chet/3353159/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.