"Tuy phu nhân bị gãy chân, nhưng nhi tử chúng ta sau này sẽ có phúc hưởng không hết. Bệ hạ đã phế Thái tử, tiếp theo chúng ta vận động thêm chút nữa, khả năng Lục Hoàng tử được lập làm Thái tử sẽ càng lớn."
Ta lấy cớ phải chăm sóc mẫu thân để hoãn hôn sự một năm, đến khi ta hai mươi tuổi.
Tiêu Đạc không phản đối, ngược lại ngày ngày đến Ninh Viễn Hầu phủ thăm Tần phu nhân: "Phu nhân đã thay ta gánh họa, ân tình này không biết lấy gì báo đáp."
Tần phu nhân từ lúc đầu khó chấp nhận, đến sau dần dần thích nghi, "Mau đứng lên, ta đâu dám nhận ngài hành lễ. Chỉ cần Thanh Nhi và Thâm Nhi tốt, ta cũng an tâm rồi."
Ra khỏi phòng Tần phu nhân, đến viện của ta Tiêu Đạc mới hỏi: "Vì sao phải hoãn hôn sự?"
Ta cười đáp: "Để chăm sóc mẫu thân."
Tiêu Đạc nhìn ta, khẽ nói: "Ta đã nói rồi, nàng chỉ cần ăn ngon ngủ yên là được, việc khác không cần bận tâm, ta sẽ làm thay nàng."
Trong khoảnh khắc đó, ta chợt cảm thấy, hắn thật sự biết kế hoạch của ta.
"Những tên áo đen đó, là người của ngươi..." Ta nảy ra một ý nghĩ.
Tiêu Đạc gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng: "Một mũi tên trúng hai đích."
Ta nhìn hắn, chợt hiểu ra, hắn quả thật là sói, vở kịch tình mẫu tử sâu đậm trước mặt hắn không có tác dụng.
33.
Sau ngày đó, Tiêu Đạc không hỏi về việc hôn kỳ nữa, chỉ bận rộn chuẩn bị hôn sự. Thay đổi phong cách khiêm tốn thường ngày, hôm nay làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tra-thu-cua-duong-nu/4799125/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.