Chết do mưu sát.
Tuy trước đây đã từng có suy đoán này, nhưng sau khi nghe anh ta thật sự khẳng định như vậy, chứng thực suy đoán trước đây của họ, trong lòng Tế Tiểu Tô vẫn dâng lên một sự đau xót tột độ.
Cô nhớ lại khoảng thời gian trước kia lúc cổ mười ba tuổi.
Có bố mẹ yêu thương, có một gia đình ấm áp, học hành cũng là học sinh đứng đầu, trong cuộc sống cũng rất hạnh phúc an nhiên, tuy trong nhà không phải là đại phú đại quý, thậm chí có thể nói điều kiện kinh tế vô cùng bình thường, còn chưa đạt đến bậc trung, nhưng cô vẫn cảm thấy lúc đó hạnh phúc hơn giờ có bạc tỷ nhiều.
“Sau khi hất tung xe họ đi, có người bước đến bên cạnh xe của bố mẹ em” Bạch Dư Tây đang cố gắng kiên trì đem tất cả mọi chuyện mà mình nghe thấy kể lại cho Tế Tiểu Tô, nhưng sắc mặt của anh ta càng lúc càng trắng bệch, giọng nói cũng dần yếu đi.
“Dư Tây, anh nghỉ ngơi trước đã!” Tế Tiểu Tô hoàn hồn nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta cũng kinh sợ, nhìn lại vết thương, rõ ràng máu đã không chảy ra nhanh như vừa rồi nữa, tại sao nhìn anh ta càng ngày càng không ổn vậy?
“Lương Lê! Mau đến đây!” Tế Tiểu Tô lại quay đầu hét ra bên ngoài, lại nói với Tiểu Nhất: “Gọi xe cứu thương! Tiểu Nhất, đã gọi xe cứu thương chưa?”
“Gọi rồi, xe cứu thương đã xuất phát, còn khoảng bốn phút nữa sẽ đến” Hệ thống Tiểu Nhất lập tức nói.
Điện thoại vẫn hiển thị đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414810/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.