“Hạ lão tướng quân bảo anh qua đó, còn không buông tay?” Tề Tiểu Tô lại một lần nữa muốn rút tay của mình ra, lần này cuối cùng Vệ Thường Khuynh cũng buông tay cô, xoa xoa mái tóc của cô nói: “Không được gây chuyện nữa, trở về rồi nói đàng hoàng cho anh nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Ai gây chuyện chứ.
Tề Tiểu Tô trừng mắt, không thèm để ý đến anh, liền bước đến bên cạnh Đổng Ý Thành.
Bên kia, Hạ lão tướng quân đang nói với cô gái tóc ngắn đó: “Trân Anh, ông vẫn chưa già đến mức chỉ mấy bước như vầy cũng cần cháu phải dìu.” Ông quét mắt qua bảy tám đứa con cháu Hạ gia bên kia: “Mấy đứa có thể về được rồi, ông chỉ mời một dì giúp việc đến làm cơm, không làm nhiều để mời được mấy đứa đâu. Còn nữa, đồ mang hết về đi, nói với Hạ Nông, đừng giở quá nhiều chiêu trò với ông nữa.”
Tề Tiểu Tô nhìn theo ánh mắt của ông, mới nhìn thấy bên kia còn có một chiếc bàn, trên bàn đang xếp chồng sáu hộp gỗ, giống hệt những gì An Tử Khê nói trước đó, sáu chiếc hộp đó đều giống hệt nhau, kích thước kiểu dáng đều không có gì khác biệt. Xếp chồng ở đó nhìn cứ như một bộ vậy, hơn nữa đó cũng không giống là hộp quà, nhìn quả là có chút kỳ quái.
Cô gái tóc ngắn tên Trân Anh kia nghe thấy câu nói này của ông chỉ mỉm cười, nói: “Ông bác à, nghe ông nói kìa, bọn cháu đã đặt món rồi, người của khách sạn rất nhanh sẽ đưa đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414718/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.