Tình hình nằm ngoài dự liệu là có ý gì chứ?
Tề Tiểu Tô sững sờ một chút, liền hỏi.
“Vừa đi vừa nói.” An Tử Khê vừa nói, vừa lên xe, ngồi vào bên còn lại của Tề Tiểu Tô, đợi lúc lên xe xong mới nhìn rõ Vệ Thường Khuynh đang ngồi bên cạnh cô và Đổng Ý Thành đang lái xe, thoáng cái anh ta cũng sững người.
Hai vị này...
Anh ta từng nghe Hạ Dư Hoành đại khái nhắc qua bạn trai của Tề Tiểu Tô, nhưng nghe thấy và tận mắt nhìn thấy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Khí thế này...
Vốn dĩ ghế sau đã ngồi hai người, anh ta vừa ngồi vào, Tề Tiểu Tô cũng chỉ có thể xích qua phía Vệ Thường Khuynh một chút, An Tử Khê ngồi vào khó tránh khỏi sẽ chạm vào cô, mà ở giữa cô và Vệ Thường Khuynh còn có một cái túi, nhìn như vậy, ngược lại anh lại giống như người ngoài, hai người họ càng thân thiết hơn.
Vệ Thường Khuynh lập tức bùng giận, sao có thể chịu được nữa, một tay anh xách chiếc túi đó lên, một tay vươn đến ôm chặt eo của cô, kéo cả người cô về bên cạnh mình, còn ra sức ôm thật chặt khiến cô không thể vùng vẫy được.
“Ngồi yên!” Anh trầm giọng nói.
Lại còn muốn vùng ra sao? Cô nhóc này muốn ngồi dán chặt vào tên nhóc đó à?
Lợi Nam vội nói với An Tử Khê: “Chỉ đường, sẵn tiện kể lại tình hình bên trong. Hạ lão không sao chứ?”
Anh Tử Khê vốn đang rất lúng túng lúc này mới có thể thở phào, vội vã nói tiếp: “Hạ lão không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414717/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.