“Tiểu Tô, sao không ăn cơm ở căng tin rồi hãy đi?”
Ba người ra khỏi trường học, Tề Tiểu Tô bắt xe, dẫn bọn họ chạy thẳng tới trung tâm thương mại.
“Tớ còn hẹn chị cậu nữa, chúng ta cùng ăn cơm, ăn xong chị ấy phải đến showroom ô tô, cũng ở gần đấy.” Vừa rồi cô nhận được điện thoại của Khưu Linh Phương, dù sao cũng ở cùng một chỗ, dứt khoát hẹn nhau luôn.
“Thật sao? Tốt quá rồi! Gần đây chị tớ bận quá, lâu lắm rồi tớ không được ăn cơm cùng chị ấy.” Khưu Tuyết Phương nói xong, cảm thấy hình như mình nói sai rồi, lập tức nhìn Tề Tiểu Tô, vội vàng giải thích: “Ôi, Tiểu Tô, không phải tớ đang nói cậu bóc lột nhân viên đâu! Tớ thấy chị tớ mặc dù mỗi ngày đều rất bận, nhưng trạng thái tinh thần rất tốt, ngày nào cũng phấn chấn, xem ra là thật sự rất thích công việc này.”
Điểm này cô ấy ngược lại không lừa người.
Khưu Linh Phương đối với công việc này, còn cả với công việc Tề Tiểu Tô trước đó cho cô ấy đều nhiệt tình, bận cũng vui vẻ, không có chút than phiền nào.
Ngay cả Khưu Tuyết Phương cũng nhìn ra sự tiến bộ và thay đổi của cô ấy.
Bây giờ chị cô càng ngày càng giống tinh anh rồi.
Tề Tiểu Tô cười lắc đầu: “Tớ không bóc lột nhân viên, bây giờ chủ yếu là công ty vừa mới thành lập, nhân viên cũng vẫn chưa tuyển dụng đủ, đợi vào quỹ đạo rồi sẽ tốt hơn nhiều.”
Mặt khác, Khưu Linh Phương cũng có nguyên nhân của cô ấy, cô ấy vốn chưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414360/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.