Chương trước
Chương sau
“Tông Bình, anh nghe đi, anh nghe đi, nó nói vậy rõ ràng là đang uy hiếp, em phải báo cảnh sát!” Người phụ nữ kia lập tức khóc lóc ầm ĩ lên.
Tề Tiểu Tô cười lạnh nói: “Xem ra mắt nhìn phụ nữ của chú vẫn chưa tiến bộ rồi.” Đầu tiên là Trần Đông, giờ là người này, loại ngực bự nhưng không có đầu óc.
“Được rồi được rồi, em xem cũng không sao cả mà, lau mặt trước đi, ngoan.” Tề Tông Bình có chút nhức đầu dỗ cô ta.
“Sao lại không sao? Lớp trang điểm của em trôi hết rồi! Quần áo của em toàn là vết trà đây này!”
“Được được được, đợi lát nữa dẫn em lên tầng trên mua hai bộ quần áo mới, thêm cả túi xách nữa được không? Nghe lời, em vào phòng vệ sinh sửa sang lại chút đi, đi, đi đi.”
Người phụ nữ kia trừng mắt với Tề Tiểu Tô: “Tao nói cho mày biết, tao nể mặt chú mày nên mới không so đo với mày đấy!” Nói rồi, cô ta giận đùng đùng đi về phía phòng vệ sinh.
Tề Tông Bình giơ tay ra định kéo Tề Tiểu Tô, mắt cô sắc như dao liếc tay ông ta, Tề Tông Bình lập tức cảm thấy rét lạnh, theo bản năng rụt tay lại.
“Tiểu Tô, cháu bây giờ là sao thế? Thật sự muốn ở chung cư Trường Ninh một mình sao?”
“Sao ạ, chú hai là quan tâm cháu, hay là lo lắng cho cháu thế?”
“Cháu nói chuyện đừng kỳ quái như vậy chứ, chú là chú hai của cháu đấy, chú chưa từng nghĩ đến chuyện muốn hại cháu hay làm gì cháu cả, mấy năm nay cháu ở nhà không phải vẫn rất tốt sao? Chú hai để cháu thiếu ăn hay thiếu mặc? Tiểu Tô, làm người không thể mất gốc mất gác như thế, cháu phải biết ơn chứ!”
“Phụt.”
Tề Tiểu Tô không nhịn được bật cười.
“Được rồi, cháu không có thời gian nghe chú dạy bảo đâu, không có chuyện gì nữa thì cháu đi đây.”
“Đợi đã!” Tề Tông Bình vội vàng gọi cô lại: “Vừa rồi… chuyện của Tiếu Tiếu, cháu không thể nói cho mẹ con thím hai cháu biết được!”
Tiếu Tiếu?
Tề Tiểu Tô nhìn phía phòng vệ sinh: “Chuyện của chú không liên quan đến cháu. Có điều, chú tốt nhất đừng kêu bọn Tề Đan Thần đến tìm cháu đòi tiền, cũng đừng lượn trước mặt cháu nữa, nếu không, cháu không thể đảm bảo lúc nào sẽ lỡ miệng đâu.”
“Cháu….” Sắc mặt Tề Tông Bình có chút khó coi, “Ý của chúng ta không phải là hy vọng ba chị em cháu có thể thân thiết chút sao? Tiểu Tô, cháu phải biết, trên đời này, ba đứa là quan hệ gần gũi nhất, cháu và người khác không thể gần gũi như thế được.”
“Chú nói xong mấy lời vớ vẩn đó rồi chứ?”
“Được được được, cháu không nghe thì chú không nói nữa. Chú muốn nói một chuyện khác với cháu, chuyện nghiêm túc, buổi tối cháu có rảnh không? Chú hai mời cháu ăn cơm.”
“Xin lỗi chú, tối nay cháu có hẹn rồi.”
“Vậy thì ngày mai, trưa mai!”
“Trưa mai cũng có hẹn rồi!”
“Cháu bây giờ bận rộn như vậy sao? Chú thật sự muốn nói chuyện nghiêm túc mà, không có hại chút nào với cháu cả! Chuyện mảnh đất chỗ chung cư Trường Ninh kia sắp được đền bù, cháu không muốn nghe sao? Chú hai có thể thay cháu lấy được lợi ích cao nhất! Có người đồng ý giúp rồi.”
Tề Tiểu Tô chấn động trong lòng.
Mảnh đất xung quanh chung cư Trường Ninh, còn cả mảnh đất của Nhất Trung, khoảng thời gian này cô vẫn không có thời gian đi nghe ngóng, tuy trước đó Nghiêm Tắc Thâm có nói cứ giao cho anh ta, nhưng bây giờ cậu hai của Nghiêm gia gây nhiều chuyện như vậy, chuyện của tập đoàn Lập Hoa cũng không ít, có Nghê Hào vướng chân, chắc bọn họ cũng mệt mỏi lắm rồi.
Lần trước lúc họp, Văn Nhĩ Định từng nói đại khái có thể tiếp nhận, nếu như có tin tức gì, cũng là chuyện tốt với công việc của bọn họ.
Nếu Tề Tông Bình vẫn làm ở bất động sản Hải Chí, chứng tỏ có phải Mã Chí Thành đã nhúng tay vào chuyện này rồi không?
Cô suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được, vậy thì chiều mai, sau khi cháu tan học sẽ rảnh khoảng một tiếng, gặp nhau ở quán cà phê trên tầng này đi.”
Tề Tiểu Tô nói xong xoay người rời đi.
Tề Tông Bình nhìn bóng lưng cô, khóe miệng giật giật, trong lòng sắp ói chết. Trước kia Tề Tiểu Tô ở nhà hầu như đều phải nhìn sắc mặt của ông ta mà sống, sao giờ lại trở nên ghê gớm thế này?
Khí thế vừa rồi còn mạnh hơn cả Mã tổng, khiến cho ông ta không tự chủ được phải theo mọi hành động của cô.
Đúng rồi! Ông ta cau mày lại, đây là showroom ô tô, con bé đến đây làm gì? Góp vui à?
Tề Tông Bình nghĩ một hồi lại cảm thấy không đúng lắm, dứt khoát đi theo.
Tề Tiểu Tô tụ họp với đám người Khưu Linh Phương, chào hỏi người bạn kia của Khưu Linh Phương, anh ta lấy ra một xấp tài liệu.
“Thật ra hôm qua sau khi Linh Phương nói yêu cầu của các em cho anh, anh đã chọn được mấy hãng cho các em rồi, đều là xe trong top 10 có bình luận tốt trên diễn đàn, giá cả cũng không tệ, hôm nay ở showroom này vừa hay đều có mấy hãng này, anh quen ông chủ của showroom này, có thể lấy được chiết khấu khá cao cho các em…”
Tề Tông Bình ở cách đó không xa kinh ngạc nhìn, ông ta mơ hồ có thể nghe được mấy câu, đây, đây đây đây ý là Tiểu Tô muốn mua xe? Con bé lấy đâu ra tiền để mua xe?
“Tông Bình, anh mau lên trên mua quần áo với em đi! Quần áo em ướt như vậy làm sao mặc được nữa!” Người phụ nữ tên là Tiếu Tiếu kia đã trở lại, ôm lấy cánh tay ông ta, bộ ngực đầy đặn cọ vào ông ta, khiến cho cơ thể Tề Tông Bình nóng rực lên, nhất thời cũng không quan tâm được Tề Tiểu Tô lấy đâu ra tiền mua xe nữa, xoay người ôm lấy eo cô ta, “Được được được, đi, đi mua quần áo cho em.”
Tề Tiểu Tô sau khi kết hợp sự giới thiệu của anh ta và xem xe thật liền chọn bốn chiếc, ba chiếc coi như là xe của công ty, phải ghi vào sổ sách, một chiếc còn lại là của cô, khoảng bốn mươi vạn, lắp đặt toàn bộ sơ sơ bốn mươi lăm vạn.
Cái giá này cô cảm thấy rất tốt rồi, nhưng Hệ thống Tiểu Nhất lại khinh thường cô nửa ngày. Nói là loại xe này thật sự quá kém, kiểu dáng không ngầu, thiết bị lắp đặt không cao cấp, không gian không rộng, không có nhiều chức năng…
Một lúc là có thể chọn ra mười mấy khuyết điểm. Đến cả xe cô định đưa cho Văn Nhĩ Định giá cũng cao hơn cả xe của cô.
Nhưng Tề Tiểu Tô không để ý đến nó, dùng ánh mắt tương lai để chọn xe thời này, còn có thể chọn được chắc? Hơn nữa cô dự định chiếc xe này nếu có cơ hội cũng luyện tay chút, nếu như mua một chiếc mấy trăm vạn, không lái tốt rất nhanh sẽ bị hỏng, cô sẽ đau lòng chết mất.
Hệ thống Tiểu Nhất phê bình đủ kiểu, nhưng Tô Á Thiên và Khưu Tuyết Phương sớm đã ngẩn người nửa ngày không nói ra lời. Đã mua là mua luôn bốn cái, cộng lại hơn một trăm năm mươi vạn!
Đối với Khưu Tuyết Phương mà nói, trước kia cô chỉ biết là Tiểu Tô mở công ty, nhưng không có quá nhiều khái niệm, dù sao công ty nhỏ mấy người ghép mấy cái bàn lại làm việc cũng là công ty, nhưng bây giờ, thấy cô tiêu tiền như vậy, mới thật sự hiểu công ty của cô có quy mô thế nào.
Vung bút liền ký khoản tiền lớn như vậy, hơn một trăm năm mươi vạn, ôi chao…
Khưu Linh Phương nhân lúc Tề Tiểu Tô đến phòng vệ sinh thấp giọng nói với em gái: “Tiểu Tuyết, chuyện của Tề tổng, em ở trường đừng nói nhiều nhé, hơn nữa, em ấy mặc dù không ít tiền, nhưng đó cũng là tiền em ấy tự kiếm được, em nhất định không thể ỷ vào là bạn học của em ấy, quan hệ lại tương đối tốt mà muốn tiêu tiền của em ấy, chiếm tiện nghi của em ấy đâu nhé.”
“Chị, em không làm thế đâu!”
Tô Á Thiên nghe lời này, nhìn chị em bọn họ một cái.
Thái Phong cũng ở thành Nam, khu này hai năm gần đây phát triển thần tốc. Đi ở thành Nam, Tề Tiểu Tô quả thật cảm thấy nơi này chắc chắn sẽ mở rộng thêm.
Mảnh đất ở chung cư Trường Ninh kia là thích hợp nhất.
Lúc cô nhìn thấy bảng hiệu của Thái Phong, phía sau có người gọi cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.