Chương trước
Chương sau
Phải biết, người có thể đưa đá thô tới nơi này giao dịch, ra giá đá thô tuyệt đối sẽ hét cao hết mức, nếu như không nắm chắc mà mua bừa, rất có thể hai khối đá thô đã khiến bạn thua lỗ đến phát khóc rồi.
Mà trong chớp mắt, Thạch Quỷ đã chỉ bốn khối, bốn khối đá thô ra giá đều không thấp, chủ nhân đều đồng ý bán ra, giao dịch tại chỗ, tổng giá trị lập tức tính ra được, tổng cộng là ba mươi tư triệu.
Nhìn bộ dạng Thạch Quỷ, chỉ có bốn khối này vẫn không thỏa mãn được hắn, vậy thì, hắn rất có khả năng đập vào đá thô gần trăm triệu, nếu như cuối cùng cắt ra bị lỗ, thì sẽ thua lỗ đến phát khóc.
Suy cho cùng hôm qua Nghê Hào mới thua Tề Tiểu Tô hai trăm triệu.
Nhưng không có ai cảm thấy Thạch Quỷ sẽ đấu lỗ.
Thạch Quỷ là ai cơ chứ? Những năm này hắn gần như thành một truyền kỳ, đánh mười thắng chín, nhanh chóng tích luỹ được cho mình gia tài một tỉ.
Nếu như hắn không có bản lĩnh, Nghê Hào nào dám mời hắn tới. Nào dám lấy tiền cho hắn ném nghìn vàng như vậy?
“Tiểu Nghi, vậy chị Nhược Mi cũng đi chơi trước nhé, có lẽ buổi tối có cơ hội chúng ta có thể nói chuyện một chút.” Bên cạnh Hoàng Nhược Mi cũng dẫn theo mấy người, xem ra là vệ sĩ và trợ thủ của cô ta, có điều trợ thủ là thiếu nữ xinh đẹp ăn mặc tương đối nóng bỏng.
Cô ta giơ tay ra, muốn sờ lên mặt Nghiêm Uyển Nghi, Nghiêm Uyển Nghi chán ghét tránh đi.
Hoàng Nhược Mi này thật sự làm cô cảm thấy cực kỳ buồn nôn!
Hoàng Nhược Mi cười một tiếng cũng không để ý, dẫn người đi xem đá thô.
Quan đổng và Mạc đổng nhìn qua đây, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn đều đi ra ngoài. Tim Nghiêm lão đau đớn, ông bây giờ không thể không nghi ngờ, có phải trước kia ông thật sự trong lúc vô tình đắc tội những người này như vậy không, làm cho bây giờ không có ai đứng ở bên cạnh ông.
Ông lúc này thật sự có một loại cảm giác bị cô lập bốn phía, thê lương không có sự giúp đỡ.
Ông biết, với tính cách có thù tất báo của Nghê Hào, lần này cho dù tránh không đánh cược, Nghê Hào vẫn sẽ tìm cơ hội khác, ải này bọn họ không tránh được, trừ phi lần này có thể thắng được Nghê Hào.
Nhưng ông phải thắng thế nào?
“Đi đi, mấy người cũng đều đi chọn đá thô xem đi.” Ông mệt mỏi phất phất tay, cũng để Nghiêm Uyển Nghi đỡ đi về phía khu trưng bày đá thô kia.
“Nghiêm lão, chúng ta làm thế nào đây? Cô Tề sao lại không đến?”
Hạ Anh Hà và hai anh em Trang Nguyên, Đỗ Hướng Tiền trước đó được chọn ở bên ngoài vào, cũng bằng lòng đi theo Tề Tiểu Tô họp thành đội luôn trầm mặc đứng ở bên cạnh, lúc này thấy Nghê Hào và Hoàng Nhược Mi đều đã rời khỏi ông, cuối cùng không nhịn được hỏi.
Ở đó cũng có ba khối đá thô của ba người bọn họ, nếu như người của đội khác muốn mua, bọn họ có bán hay không?
Nếu như bán rồi, bọn họ dĩ nhiên kiếm được tiền, nhưng đá thô của đội một này còn thừa lại chẳng bao nhiêu, nếu như những đội khác không muốn bán cho Nghiêm lão, ngày mai ông lấy đá thô ở đâu ra mà thắng?
Nhưng nếu như không bán, bọn họ có phải thật sự sẽ thua sạch sẽ không?
Bên thua, đá thô còn lại của cả đội đều phải đưa cho bên thắng.
Nghiêm lão đứng lại, xoay người nhìn về phía bọn họ, thành khẩn nói: “Mọi người cũng nhìn thấy rồi, tình hình bây giờ đối với chúng ta mà nói là thật sự vô cùng bất lợi, cho nên tôi có kiến nghị với mọi người, nếu như có người muốn mua đá thô của mọi người, thì bán đi.”
Ông nói như vậy là bản thân mình cũng thật sự không nắm chắc rồi.
Ba người Hạ Anh Hà đưa mắt nhìn nhau, Trang Nguyên vẫn chưa hết hi vọng hỏi: “Cô Tề rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao không đến?” Bọn họ là bởi vì Tề Tiểu Tô thắng đồ đệ của Thạch Quỷ, thắng được hai trăm triệu trong tay Nghê Hào, nên mới tin tưởng năng lực của Tề Tiểu Tô, quyết định đi theo bọn họ họp thành đội.
Bây giờ Tề Tiểu Tô không biết vì chuyện gì không đến, bọn họ cũng hoảng.
“Tiểu Tề… con bé...” Cổ họng Nghiêm lão nghẹn lại, chật vật không nói ra lời.
Mà lúc này, người bên cạnh Nghê Hào đang cúp điện thoại, tiến tới nói bên tai lão ta: “Nghê đổng, người phái ra ngoài không liên lạc được với ai cả, cũng đều chưa về nhà.”
Nghê Hào nhíu mày lại, hỏi: “Người của Chúc Tường Đông vẫn còn đang tìm à?”
“Đúng vậy, người của Chúc Tường Đông hình như chia làm hai đường, một đường tìm Tề Tiểu Tô, một đường tìm Lâm Vũ Hi.”
“Hừ, Lâm Vũ Hi con đàn bà thối thành sự không đủ bại sự có thừa đó. Đừng quan tâm chuyện này nữa, mặc dù mấy người đó chưa trở lại báo cáo, nhưng Tề Tiểu Tô cũng không chạy về, chứng minh không chết cũng sắp chết rồi.”
“Cái này thì chắc chắn rồi, cô ta tuyệt đối không trốn thoát được.”
“Vậy là được rồi, đi nói với Quyền Tứ, kêu Thạch Quỷ mặc sức phát huy.”
Nhìn đàn em đi truyền lời, khóe miệng Nghê Hào nham hiểm cong lên, lẩm bẩm: “Nghiêm Lập Hoa, lần này xem ông thoát được thế nào!”
Hoàng Nhược Mi đi tới, đặt tay lên vai lão ta.
“Nghê đổng nhìn tâm trạng không tệ.”
Vai Nghê Hào khẽ run, hất tay cô ta xuống, liếc cô ta một cái: “Hoàng đổng lại có chuyện gì?”
“Không có gì, chính là muốn đến nói với Nghê đổng một tiếng, cô Tư của Nghiêm gia rất xinh đẹp, tôi thích, đến lúc đó muốn chơi đùa chút với cô ta, hy vọng Nghê đổng không so đo.”
Nghê Hào ngẩn ra, sau đó liền cười lên: “Cô đúng là ti tiện. Mặc cô chơi, tôi muốn cô ta làm con dâu của tôi cũng chẳng qua là muốn cái thân phận đó, con trai tôi chưa chắc đã thích cô ta, nhìn ngây thơ ngu xuẩn lắm.”
“Nghe nói Nghê đổng thường xuyên hai cha con cùng chơi một người đẹp...” Hoàng Nhược Mi che miệng lại, cười khanh khách.
“Cha con tôi không có hứng thú với cô.” Nghê Hào quét cô ta một cái.
Đây là gián tiếp thừa nhận lời cô ta vừa nói? Hoàng Nhược Mi lại không nhịn được cười không ngừng, “Tôi cũng không có hứng thú với các người, vẫn là người đẹp nũng nịu làm cho người ta thích hơn.”
Nghiêm Uyển Nghi mặc dù cách bọn họ khá xa, nhưng hai người kia thật sự là làm cho cô chán ghét tới cực điểm, hơn nữa ánh mắt bọn họ còn thỉnh thoảng quét đến, giống như cô đã là con mồi rơi vào trong lưới của bọn họ, điều này làm cho thần kinh cô cũng căng thẳng.
“Thật đó, nếu như các anh bây giờ có ý tưởng mới, tôi nhất định sẽ không ngăn các anh.” Nghiêm lão nói với ba người Hạ Anh Hà.
Trầm mặc hồi lâu, Hạ Anh Hà nhìn ánh mắt hai anh em, nghiến răng nói: “Chúng tôi đều không phải là loại người nói không giữ lời, cũng không phải loại người không có chủ kiến. Nếu ban đầu đã chọn rồi, vậy thì cứ đi tiếp đi, nếu như thật sự thua rồi, vậy thì đó chính là vận của chúng tôi!”
Lời này vừa nói ra, cổ họng Nghiêm lão lại nghẹn lại: “Tốt, tốt, tốt, cám ơn các anh.”
Đột nhiên, ở cách đó không xa truyền đến tiếng khen ngợi.
“Ngài Thạch Quỷ có phải đặc biệt tự tin hay không?”
“Ngài Thạch Quỷ có thể nói với chúng tôi một chút, khối đá thô này xem thế nào không?”
Nghiêm lão không nhịn được đi qua bên đó, nguyên nhân là Thạch Quỷ xuất thủ mua một khối đá thô gần như là với giá trên trời ở đây.
Năm mươi triệu!
Một khối đá năm mươi triệu!
Khối đá thô trước mặt gần như cao bằng nửa người, là một khối lớn, nhưng giá năm mươi triệu thật sự là quá cao, nếu như không phải là vô cùng chắc chắn, sẽ không ai xuất thủ.
Lúc này chủ nhân của đá thô kia cũng sắp mừng như điên.
Hắn cũng là nghiến răng, ỷ vào bề ngoài đá thô này tốt, lại quá lớn, biết chỗ này có đại gia, cho nên lớn gan hét giá. Trên thực tế khối này lúc mua, hắn chẳng qua tốn có năm triệu. Lập tức gấp mười lần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.