“Thạch Quỷ, tôi vẫn là đại khái hiểu biết chút, nếu như hắn không nắm chắc bảy phần trở lên, khối đá thô này hắn sẽ không xuất thủ.” Nghiêm lão nói.
Nói cách khác, khối đá lớn này thật sự có khả năng ra ngọc tốt
Cho dù không phải cực phẩm, chỉ cần là chất lượng thượng thừa, hơn nữa lại lớn, vậy thì nhất định không chỉ là năm mươi triệu.
“Bố, đừng quan tâm đến hắn, nếu không chúng ta đi đi, chúng ta bây giờ quay về thành phố D.” Nghiêm Uyển Nghi nhìn sắc mặt ông càng ngày càng tái nhợt, vô cùng đau lòng, vô cùng lo lắng.
Còn như vậy nữa bọn họ thật sự sẽ thua chắc, cô lo lắng sau khi thua bố không chịu nổi đả kích. Nếu như lúc này bố ngã xuống, trong nhà thật sự sẽ đại loạn.
“Chúng ta không thể trở về.” Nghiêm lão lắc lắc đầu, trong một đêm ông dường như già đi rất nhiều.
“Tại sao? Chúng ta không cược, chẳng lẽ Nghê Hào còn có thể ép chúng ta cược sao?” Nghiêm Uyển Nghi không hiểu.
Nghiêm lão thở dài trong lòng. Đứa con gái này quả nhiên vẫn là được ông bảo vệ quá mức, không nhìn rõ tình hình. Ông không biết còn có thể dạy cô bao lâu nữa.
“Uyển Nghi, con cũng biết anh hai con bị Nghê Hào lừa gạt rồi, lời Nghê Hào vừa nói con cũng đã nghe thấy cả, ông ta vì một câu nói mà hận bố, hận Nghiêm gia hai mươi năm, nhất định là đã sớm muốn tìm lỗ hổng trong Nghiêm gia và tập đoàn Lập Hoa. Anh hai con chính là lỗ hổng đầu tiên mà ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414224/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.