Sáng sớm, tiếng nhạc chuông linh tinh vang lên bên tay Vương Ngạn. Hắn chộp lấy tắc ngay báo thức đang hoành hành.
Nhìn vào người trong lồng ngực vẫn còn ngủ mới nhẹ nhàng thở ra.
Cư nhiên, cảm xúc đầu tiên hắn có trong ngày không phải vui vẻ sảng khoái gì mà là toàn tội lỗi. Cảm giác dụ dỗ cậu về hang kích thích hơn hắn nghĩ nhiều.
Bàn tay alpha xoa xoa mái tóc mềm của cậu, cuối cùng luyến tiếc bỏ ra bước xuống giường.
Đáng lẽ ra hôm qua sẽ là ngày hắn khảo sát Vương Vị, nhưng có quá nhiều chuyện bất ngờ xảy ra đành phải hoãn lại. Hôm nay hắn sự định khảo sát xong liền nhậm chức, đỡ mất thời gian hơn.
Đồng hồ chỉ bốn giờ, Vương Ngạn đi ra khỏi phòng, cánh cửa theo động tác của hắn đóng nhẹ nhàng nhất có thể, không hề gây ra tiếng động.
.....
Đến lúc cậu thức dậy thì đã là hơn 7 giờ sáng. Điện thoại không reo báo thức, mà thật thì điện thoại văng đâu mất cậu cũng không biết.
Mò xuống giường nhìn đồng hồ chạy nhẹ nhàng như mây trôi cậu mới nhận thức được đây không phải nhà mình.
Mắt đảo quanh phòng, nhìn tới ghế sô pha lại khiến cậu liên tưởng đến chuyện tối hôm qua, bất giác mà tai đỏ lên, mặt nóng bừng, sau đó tim còn đập nhanh hơn.
Thanh Giang Ninh bực bội buộc nó phải đập với nhịp điệu bình thường.
Dù sao....chắc là trước đó hai người đã làm cái gì đó còn vượt qua ranh giới trên cái ghế kia cũng nên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/3314672/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.