Một cô gái nhỏ. Ấn tượng của cậu ngay khi nhìn mặt người bàn sau là như vậy. Thật sự rất đẹp, đẹp đẽ đến độ trong trẻo như sương mai, kèm theo hương thơm mát lạnh khiến nó trở nên câu nhân hơn.
Lam Thanh Miên là một omega với khát vọng cao lớn. Phải nói cô là một omega ít đi mấy phần mềm mại của những omega bình thường, nhưng trong lời nói, hành động luôn ẩn chứa phần dịu dàng khiến người ta rất thích.
“Sao vậy ?”
Thanh Giang Ninh hỏi lại, có lẽ ở bên cạnh Vương Ngạn quá lâu đã khiến cậu bị bào mòn, có cảm giác như hắn mới là người đẹp, những người xung quanh chẳng là gì.
Lam Thanh Miên nhìn gương mặt quá đỗi đáng yêu của cậu và chỏm tóc được kẹp lên bằng một cái kẹp hình ngôi sao màu bạc cả cơ thể đột nhiên run lên.
Dễ thương quá !!!!!!
Cô như muốn thăng thiên.
Ninh Ninh ơi, Fan mẹ đầu tiên của con đây rồi !!!!
Cô hét bảy lần bảy bốn mươi chìm trong tim.
“Không sao hết á, làm quen thôi, mình là Lam Thanh Miên” Cô hứng khỏi giới thiệu.
Ánh mắt của cậu muốn dời đi nhưng liền chạm phải cô bạn cùng bàn của Thanh Miên.
Cô gái có mái tóc dài, cả cơ thể toát ra khí chất dịu dàng nhỏ nhẹ. Thấy rõ ánh mắt của cậu hướng tới mình. Tây Nguyệt Thi nhẹ mở miệng cười.
Là lớp trưởng a3 lúc trước cậu thích thầm.
Thanh Giang Ninh hơi ngẩn ngơ, cậu cũng cười lại đáp lễ, sau đó là ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/2732460/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.