Thanh Giang Ninh cảm thấy cái chân dưới gầm bàn càng ngày càng quá đáng.
Cậu bấu lấy đầu gối hắn một cái, nhưng lại không hề có lực sát thương nào, giống như mèo con đánh người, nhìn thì mạnh bạo nhưng lực chẳng có bao nhiêu.
Vương Ngạn cảm thấy lòng như bị người ta khều khều vào, thực ngứa.
Cảm giác như giác quan của hắn nhạy bén hơn thường lệ, nhìn vào cậu lại có không biết bao nhiêu suy nghĩ lệch lạc tràn ra mà không khống chế được.
A a a a !!!!
Không thấy giáo viên trên bảng à tren bạn trai kia !!!!
Thanh Giang Ninh cuối cùng cũng được yên tĩnh học tập, cậu tập trung rất giỏi, chỉ cẩn không gian xung quanh yên lặng, cậu sẽ có thể chìm vào biển trí thức mà quên luôn giờ giấc.
Vương Ngạn một chốc lại một chốc cọ xát vào đùi cậu, nhưng mà ngườ nói thì chẳng quan tâm, chỉ chăm chú nhìn lên bảng.
Thầy giáo với một cái trán sân bay bóng bẩy mà lại khiến cậu chú ý đến mức quên luôn bạn trai à ?
Vương Ngạn nắm lấy đầu gối cậu, xoa nhẹ một cái.
Thanh Giang Ninh giật mình, cậu vội nắm chặt tay hắn, xoay đầu nhìn cái gương mặt đẹp trai nhưng cử chỉ lại chẳng đẹp trai chút nào của Vương Ngạn. Trong mắt thiếu điều muốn viết lên mấy chữ “muốn chết hả !??” Vậy.
Alpha tựa hồ không thấy sự chống cự trong mắt cậu, hắn vẫn bình tĩnh cọ xát tay mình vào đùi cậu, còn bóp bóp. Nhưng thật chất cũng chẳng bóp được gì. Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/2732457/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.