Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, thấy Hoàng đã xuất hiện bên cạnh mình từ khi nào. Anh chủ động cụng vào ly rượu gã giám đốc kia rồi nhẹ hớp một ngụm, khoé môi hơi nhếch lên, khi ánh nhìn thoáng qua tôi là tôi cảm giác như một trận không khí lạnh bất ngờ ập đến. Tất cả mọi người thấy thái độ của Hoàng như vậy có vẻ đều sững sờ. Đặc biệt là gã giám đốc kia, trên gương mặt thoáng hiện lên chút mất tự nhiên, khẽ cười đáp:
– Sếp Hoàng, ly rượu này là của người đẹp đây, sếp….
Gã giám đốc chưa nói hết câu thì Hoàng đã chặn ngang:
– Sao, uống rượu với tôi không bằng uống với cô gái này?
– Không, tôi không có ý đó. Sếp đừng hiểu nhầm tôi kẻo tội nghiệp. Chứ ai mà chẳng biết được uống rượu với sếp Hoàng là một vinh dự.
– Tôi thấy cô gái này dường như không có ý muốn uống rượu cho lắm. Hôm nay ở bữa tiệc của tôi, tôi muốn tất cả mọi người đều thoải mái. Giám đốc Trần hiểu ý tôi chứ?
– Vâng, tôi hiểu mà.
Nói xong Hoàng đặt ly rượu xuống bàn, anh bảo mọi người cứ tự nhiên đi rồi đưa ánh mắt khó hiểu về phía tôi, sau đó lạnh lùng bước đi. Đến đây rồi tôi mới hiểu, vị thế quan trọng vô cùng, người vị thế càng cao thì càng có tiếng nói, chẳng hạn như chồng tôi vậy, tôi thấy anh bước đến đâu cũng được người khác kính trọng, thậm chí là khúm núm trước anh.
Một lúc sau, Hoàng đứng trên bục cao nhất gửi lời cảm ơn tới mọi người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hon-nhan/3150547/chuong-8.html