Bổn bảo bảo mới không cần cái cây gậy đó.
Nó không muốn đến kĩ viện, ngày nào cũng ăn thứ đó thì nó sớm muộn cũng t*nh tẫn nhân vong cho coi.
- Hừ, ta...
Lạc Dư còn đang định nói gì nữa thì giọng người nam nhân trung niên hôm qua vang lên.
- Hai vị tiên nhân, đến giờ cơm trưa rồi, hai vị...
Lạc Dư hiểu ý của ông ta lập tức đẩy con mèo mướp thúi này ra đáp lời.
- Bọn ta tới ngay đây.
Lạc Dư đứng dậy lấy y phục ra mặc vào.
- Có đi ăn không?
250 lồm cồm từ trên giường nhảy xuống chống nạnh.
- Ăn, sao lại không ăn được.
Hai người mở cửa ra ngoài, đi đến bàn cơm ở dưới gốc cây.
- Hai vị, mời.
Lạc Dư gật đầu ngồi xuống, Huyết Nham không biết là hữu ý hay vô tình ngồi nhích lại gần cậu.
Lạc Dư nhìn ánh mắt chứa ý cười nham hiểm của người nào đó trong lòng nổi lên một dự cảm bất an.
Cậu mặt không biểu cảm cúi đầu ăn bánh bao trong tay.
Đột nhiên,
- Ư.
Lạc Dư run rẩy, thì tay xuống dưới bàn giữ chặt bàn tay đang nắm lấy tiểu Lạc Dư.
"Đừng làm bậy."
Lạc Dư truyền âm cảnh cáo. Huyết Nham cười cười vô cùng quan tâm nói:
- Không sao chứ?
Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía Lạc Dư làm cậu có chút lúng túng.
- Tôi không, không sao đâu, mọi người ăn đi.
Một tay Lạc Dư cầm bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507741/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.