Lạc Dư vội vàng bịp miệng Huyết lại, cậu trợn mắt cảnh cáo, thấp giọng nói:
- Câm miệng lại cho ta.
Huyết Nham không chịu, hắn ghé sát vào Lạc Dư nhỏ giọng.
- Sư tôn mà không li*m cho đồ nhi là đồ nhi gọi người bên ngoài vào đó.
Nói xong hắn liền cười tà, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa muốn hô to.
- Hây.
Lạc Dư hung bạo kéo người lại, bất đắc dĩ đành phải há miệng ngậm cái thứ lủng liểng trước mặt.
- Ưm... Ong... Ược, phá..t, a iếng ( không được phát ra tiếng)
Hít
Huyết Nham cảm nhận sự ấm nóng trong khoang miệng Lạc Dư thở dốc.
- Sư tôn, miệng trên của người rất tuyệt, cả người sư tôn đều là cực phẩm, thật muốn th** chết người.
Nam tử trung niên bên ngoài thấy Lạc Dư nói không sao liền không thắc mắc nhiều nữa quay đầu rời đi.
Nhưng mà,
Hắn ta hít sâu một hơi ngăn cản cái ý nghĩ quái quỷ trong đầu mình, nói gì đi nữa thì tiếng r*n của người nam nhân bạch y đó cũng thật tuyệt, thứ đó của hắn ta cũng nổi lên phản ứng rồi này.
Bên ngoài không còn người làm phiền. Huyết Nham càng táo bạo hơn, đem thứ đó của mình ra vào tận hưởng.
Hai canh giờ sau,
- Hừ, A.
Huyết Nham thỏa mãn ra trong miệng Lạc Dư.
- Đau, miệng đau quá.
Lạc Dư lẩm bẩm nói không ra hơi, tiểu bảo bối bên dưới cũng dậy không nổi, cả người cậu bị Huyết Nham hành đến tàn tạ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507743/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.