Edit: Tống Ninh Nhạc
Beta: Vi Nguyệt
Đầu đông, khí lạnh sắp tràn tới, phần lớn quân đội trong chuyến săn bắn mùa thu ào ạt trở về Kinh thành.
Các đại thần ở ngoài mấy tháng, bị Lâu Già Ngược giữ lại giáo huấn, sau khi nơm nớp lo sợ lắng nghe đế huấn xong, không chờ được nữa trở về nhà tìm sự an ủi, e sợ rằng chỉ cần chần chờ một chút thì Lâu Già Nhược sẽ đổi ý, nghĩ ra cách khác hành hạ họ.
Thái hậu chờ con trai trở về đã lâu, nhưng lúc này trên mặt bà không hề có chút vui mừng, bà quả thực không dám tin vào tai mình.
Từng việc hoang đường mà Ôn Như Thị làm ra trong những năm gần đây như đèn kéo quân xẹt qua tâm trí bà, uống liền hai chén trà vẫn không thể áp chế lửa giận trong lòng: “Hoàng thượng thật sự muốn lập nàng làm hậu?!”
Lâu Già Nhược cúi đầu đứng trước mặt bà, hạ giọng đáp: “Phải.”
Thái Hậu vừa tức vừa hận, bà không hận chuyện trước kia con trai và con dâu bất hòa, bà hiểu hôn nhân chính trị không thể như ý nguyện, bà cũng sớm biết Ôn Như Thị thích Thái Tử, nhưng nàng ta ngàn lần vạn lần không nên có ý giết Lâu Già Nhược! Thái hậu vĩnh viễn không quên cảnh tượng đêm đó, con trai bà cả người toàn là máu được thị vệ đưa về, con trai duy nhất của bà thiếu chút nữa đã ra đi!
Chén trà hoa văn tinh xảo bị bà hất vỡ nát trên mặt đất! Sắc mặt Thái hậu tái nhợt, tay đập bàn, hận không thể rèn sắt thành thép: “Hồ đồ! Chẳng lẽ ngươi quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715294/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.