Edit: Mi tần
Beta: Vi thục nghi
Thấy Hoàng Thượng vừa nghe tiếng vợ hét lớn thì hồ đồ, liều mạng lao vào trong, Thái hậu đang ngồi trong sân, vừa mới nâng chén trà lên cũng cuống lên, hô to: “Còn ra thể thống gì nữa! Ngăn hắn lại, mau ngăn hắn lại!” Trong lúc cuống quýt quên cả tôn xưng.
Lâu Già Nhược vừa xông lên, ma ma thấy động tĩnh bên ngoài, vội chạy ra ngăn ở cửa: “Hoàng Thượng, trong phòng ô uế, phạm tới long khí, ngài tuyệt đối không thể vào!”
Lúc này, Thái hậu cũng bước nhanh về phía trước kéo cổ tay hắn, cả giận nói không ngớt: “Nào có chuyện đàn bà sinh con, đàn ông lại xông vào chăm nom?! Con là cửu ngũ chí tôn, không thể nhất thời hồ đồ mà phá vỡ tiền lệ, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị người trong thiên hạ nhạo báng!”
Trong phòng truyền ra tiếng khóc nức nở của Ôn Như Thị, người luôn bình tĩnh thong dong như Lâu Già Nhược, giờ đây cũng rối như tơ vò: “Nhưng… nhưng nàng đang gọi trẫm.”
“Vậy cũng không được!” Thái hậu bất đắc dĩ đành nhỏ giọng khuyên bảo, “Con vào cũng không giúp được, cung nhân thấy Hoàng Thượng ở đó sẽ thấp thỏm lo sợ, chẳng phải càng phiền hà hay sao. Hơn nữa, thời cơ chín muồi thì tự nhiên nước chảy thành sông, bình thường con bé ăn được ngủ được, cơ thể không yếu, sẽ không khó sinh.”
“… Khó sinh?!” Thái hậu nói nhiều như vậy, Lâu Già Nhược chỉ để tâm hai chữ này, thoáng chốc, sắc mặt hắn trắng bệch, ánh mắt hung tàn ác liệt, không khỏi cao giọng, tựa như chỉ cần ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715295/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.