Những tên đó nghe anh nói vậy cũng đi ra, mới đầu còn đi ra với vẻ ngông cuồng, có tên còn cười nhạo:
- [Chỉ là một thằng nhóc thôi tụi bây?].- Tiếng Tây Ban Nha
Họ đều là người nước ngoài. Một tên khác cũng phá lên cười:
- [Làm tao cứ tưởng là một kẻ đáng sợ lắm chứ? Lão già đó còn bảo là con gái! Làm tao đang mừng thầm tối nay sẽ được chén ngon.]. – Tiếng Tây Ban nha.
- [Nhìn gương mặt ngu ngơ của nó kìa, nó chả hiểu gì hết?] – Tiếng Tây Ban Nha. – [Nhóc con! Mày là chủ căn nhà này sao? Tao nói tiếng Anh mày hiểu không? Có cần tao phiên dịch không?] – Tiếng Anh.
Tên khác lại chế diễu vừa nói tiếng Tây Ban Nha xong lại đổi thành tiếng Anh, bói xong lại phá lên cười tiếp.Anh đứng đó, tay bỏ vào túi quần, nghiêng dầu để nhìn về hướng họ. Anh cười khểnh một cái, rồi bước từ từ tiến lại chúng.
- [Thứ nhất, tao không phải chủ nhà] – Anh nói Tiếng Anh. – [Thứ hai, tao hiểu tất cả những gì tụi mày nói] – Anh đổi sang tiếng Tây Ban Nha - Anh ngưng lại một chút , nụ cười dập tắt trên môi, Anh đưa mắt anh sắt lạnh nhìn lên bọn họ mà nói tiếp. – [ thứ ba, tụi mày nói có một phần đúng rồi. Tao! Là một kẻ đáng sợ]. – Anh nhấn mạnh từng chữ bằng tiếng Nga.
Có hai tên trong đó hiểu được tiếng Nga nên nghe câu cuối thì bất chợt rùng mình.
- [Mày đang nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-b/3088193/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.