Nhìn máu nhỏ lên tay anh, cô hốt hoảng mở cánh cửa và chạy ra ngoài. Nắm lấy cánh tay bị thương, cô đỡ anh lại xe ngồi. Anh rút điện thoại gọi cho Lưu Trình:
- Cậu cho người lại nhà của Nhã Tâm dọn dẹp và đưa cho mình một chiếc xe khác.
- [Sao vậy? Hai người xảy ra chuyện gì à?] – Lưu Trình trả lời qua điện thoại.
- Có kẻ đột nhập vào nhà hai cô gái này, mình giải quyết xong rồi, cậu cứ cho người sang dọn thôi, nhớ là giữ im lặng, đừng để người khác biết tránh lại lo lắng.
- [Được rồi! Mình cho người sang lo cho cậu.]
- Điều ra những tên này, họ toàn là người nước ngoài, có vẻ là bọn người làm việc có tổ chức, chứ không đơn thuần là xâm nhập bình thường.
- [Hiểu rồi!]
Nói rồi hai bên cúp máy, lúc này anh mới nhìn lên phía cô, giờ mới nhận ra cái nét lo lắng của cô đang thể hiện rõ lên trên mặt. Thấy anh nhìn mình cười, tay thì cứ chảy máu không ngừng, vì quá lo nên cô đã quát anh:
- Anh cười gì chứ! Máu anh đang chảy không ngừng, anh còn cười được sao. – Cô dùng chiếc áo của mình mà lau máu của anh.
Anh thấy chiếc áo đầy máu của mình, anh rất cảm động. Bất chợt anh dùng tay kéo mạnh cô về phía người mình.
- Tại sao lại lấy áo của mình lau cho anh?
Hai gương mặt sát vào nhau, lời nói của anh phát ra cũng hà nhè nhẹ vào mặt cô, khiến mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-b/3088191/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.