Thuỷ Linh kinh ngạc nhìn người đàn ông cao ráo tuấn tú trong bộ quânphục xanh lá mạ và có nụ cười tươi sáng đang vô cùng đương nhiên mà móivới mình như vậy, như thể giữa hai người đang có cái gì đó rất…mờ ám.Không để cho cô kịp suy nghĩ thêm, thậm trí vẻ kinh ngạc còn chưa kịpbiến mất anh đã ôm lấy vai xoay người cô lại hướng ra phía cửa. Tay cònlại với lấy túi xách của cô trên bàn, vừa đi vừa nói, không to không nhỏ nhưng cũng đủ để cho toàn bộ giáo viên trong phòng hành chính nghethấy.
- Bà xã, giận anh thì làm ơn về nhà hẵng giận có được haykhông? Anh muốn đến xin lỗi bà xã về chuyện lần trước, bà xã không nóigì đã bỏ anh mà đi như vậy bảo anh phải làm sao đây…
- Hoàng Minh!
Cô không thể nghe tiếp được nữa đẩy mạnh vai anh ra mà cao giọng, HoàngMinh ngay lập tức nắm lấy bàn tay cô vẻ mặt vô cùng đau khổ cùng hốihận.
- Bà xã, là anh sai rồi! Anh không nên chọc giận em nhưvậy, em cũng biết công việc của anh thế nào mà. Em đem con bỏ anh lại mà đi như vậy anh đau lòng lắm em có biết không? Đêm anh quên ăn, ngày anh quên ngủ, trái tim anh chỉ hướng về em và con…
- Dừng, anh đừng diễn trò nữa. Con của em không liên quan gì đến anh!
Cô cáu gắt hất tay anh ra, đừng đùa như vậy chứ. Dù có hay giỡn nhưngkhông thể giỡn trước mặt đồng nghiệp của cô như vậy được, hơn nữa tháiđộ của anh lại vô cùng kỳ quặc làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539679/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.