Tất cả những bức phác thảo đều bằng than chì, chỉ hai mầu đen và trắngnhưng lại hoàn toàn lột tả được thần thái, khí chất cũng như tình cảmcủa người đàn ông này. Khuôn mặt với những đường nét hoàn hảo cân xứnggiống như được tạc ra từ một khối cẩm thạch, từng góc cạnh đều toát lênmột vẻ đàn ông mạnh mẽ. Mày rậm hơi xếch, sống mũi cao gọn thẳng tắphoàn hảo, đôi mắt sắc nét hơi hạ xuống che khuất bớt tròng mắt sâu thẳmmà sáng ngời như saphia đen. Môi mỏng mím lại nghiêm khắc nhưng khoé môi lại cong nhẹ lên một chút trở thành nụ cười như có như không, mái tócđen dài như tơ dùng một dải lụa trắng cẩn ngọc buộc một phần cao lên còn lại tản ra trên bờ vai rộng, kéo dài đến thắt lưng. Ống tay áo rộngcùng tà áo dài nhẹ bay theo làn gió, trong bàn tay với những ngón thuôndài tinh tế đưa lên là chiếc trâm bạch ngọc trạm khắc hình một đoá bạchvân vô cùng tinh sảo. Cẩn thận, dịu dàng cài vào làn tóc bồng bềnh tựamây của một cô gái đang đứng quay lưng lại. Tuy không nhìn thấy mặt,trang phục lại là cổ trang với xiêm áo dài thướt tha nhưng bóng lưng nhỏ nhắn yêu kiều ấy lại vô cùng quen thuộc. Phía sau hai người là một rừng mai trĩu tuyết, xen lẫn đâu đó là vài cánh hoa e ấp khẽ nở, xa xa ẩntrong màn sương mờ ảo là bóng dáng của một toà thành với lối kiến trúcTrung Hoa cổ điển. Quả là một bức tranh ảo thế tuyệt đẹp cùng lãng mạng, chỉ có điều…..
- Là cây trâm ấy?
Hoàng Minh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539678/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.