- Mẹ?
Cô gái ngẩng lên từ trong lòng đồng chí Hoàng Minh, dụi dụi mắt ngơ ngác nhìn la sát nữ vương đang bắt đầu xắn tay áo chuẩn bịnhẩy vào “quyết chiến” hỏi.
- Mẹ đang làm gì?
Bà BíchThuỷ ngay khi thấy con gái mình tỉnh liền lập tức kéo cô từ trong lòng“thằng ranh con biến thái” kia lại, đẩy ra phía sau lưng mình cảnh giáccộng gườm gườm.
- Thằng kia, mày định làm cái trò gì mà vác….à bế con gái tao diễu vòng quanh thế hả?
Thuỷ Linh đen mặt từ phía sau nhô ra nhìn Hoàng Minh đang nhặt mấy cọng raumuống cùng vỏ kẹo từ trên đầu xuống, tiện tay phủi đi đám xương gà mắc ở quân hàm trên vai. Mặc dù một thân có thể nói là khá chật vật nhưng vẫn rất lịch sự, chân khép lại lưng vai thẳng, tay phải đưa lên chạm trán,khửu tay vuông góc 45° theo đúng tiêu chuẩn của nhà binh. Mặt mũi nghiêm túc, giọng nói sang sảng rõ ràng y như khi báo cáo thành tích.
- Báo cáo mẹ vợ, con là Trần Hoàng Minh, thiếu uý phòng điều tra trọng án trực thuộc công an thành phố A. Mặc dù bây giờ không phải lúc thích hợp nhưng con vẫn muốn xin phép mẹ cho con được kết hôn với Thuỷ Linh vàotháng sau, mặc dù thời gian có chút gấp gáp nhưng con xin đảm bảo đámcưới sẽ không hề sơ sài hay có gì uỷ khuất cho bà xã của con.
- Cái gì? Cậu đùa tôi hả?
Bà Bích Thuỷ không thể tin nhìn chằm chằm chàng trai trẻ tuấn tú trước mắt mình, lúc này bà mới nhìn đến bộ quân phục thẳng ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539680/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.