Chương trước
Chương sau
Trở lại trước đó một tiếng.

Nghỉ giữa hiệp 30 phút.

Còn một vòng nữa sẽ phân định thắng thua.

Tỉ số được cân bằng nhưng không có gì đảm bảo Lưu Ngọc Luy sẽ là quán quân.

Bản thân Lưu Ngọc Luy cũng biết mình không được mọi người công nhận, họ mang thành kiến rất lớn với cậu, mặc dù cậu không làm gì hay ảnh hưởng đến ai.

Dòng nhạc không sở trường, vũ đạo quá nhanh, ngôn ngữ không rành, nhiều yếu tố gộp lại cũng làm Lưu Ngọc Luy khó mà thắng thi đấu.

Nhớ tới phản ứng của Lee Gyul, lại xem lại phần biểu diễn ở vòng một của cậu ta, cậu nhăn mi

Cậu ta múa hay hay tệ cậu không biết, nhưng vì vậy mà muốn thi đấu lại thì chọc cậu không vui rồi. Dựa vào cái gì Lee Gyul phát huy không tốt lại muốn cậu thỏa hiệp thi lại lần nữa?

Lưu Ngọc Luy không muốn thắng khi đối thủ chưa xuất hết công lực. Biết là Lee Gyul không có ý coi thường mình, nhưng thắng kiểu đó cũng không vẻ vang chút nào.

Trước trận cậu đi tìm Lee Gyul dẫn dắt vài câu, quả nhiên đối phương không làm cậu thất vọng. không những đã lấy lại phong độ mà còn nhảy hết sức bình sinh, liều mạng nhảy, vòng 2 lấy được càng cao điểm thắng qua cậu.

Lưu Ngọc Luy không cảm thấy khích lệ, dạy dỗ đối thủ một chút, đối phương lại thắng mình là chuyện mất mặt.

Thua thì thua thôi, cậu đã nghe được một ít đồn thổi không hay, đối với chương trình cũng không khỏi thất vọng rồi.

Công bằng vẫn là dựa trên lợi ích thực tế duy trì ha, ai cho càng nhiều tiền thì người đó chính là ba ba. Mà ba ba một câu "không để Lưu Ngọc Luy thắng" thật là không để cho cậu thắng.

Bên ngoài phòng nghỉ, cách một cánh cửa khép hờ vang lên tiếng nói chuyện líu ríu của các nhân viên. Lưu Ngọc Luy trang điểm xong, dựng lên lỗ tai mà nghe.

Bọn họ tự cho rằng đã nhỏ giọng, nhưng hành lang vắng vẻ không ai, thanh âm bình thường cũng phóng đại gấp mấy lần.



"Nghe nói nếu Lee Gyul trở thành quán quân sẽ được tuyển thẳng vào N.L á, cậu ấy có chỗ dựa vững lắm!"

"Uầy, tin chuẩn chưa đấy?"

"Tất nhiên là tin chính xác rồi, đạo diễn đã nói vậy mà!"

"N.L nha, vậy thì Giang tổng..."

"Không phải Lee Gyul là loại hình mà Giang tổng thích sao!"

"Ù ôi!"

"Chỉ tội Lưu Ngọc Luy, làm đá kê chân cho người..."

"Thảm!"

Lưu Ngọc Luy nghe nghe, nhíu mày, tâm trạng không quá tốt. Mặc dù là ai khi nghe bạn trai của mình bị ghép đôi với người khác.

Có một nói một, tin đồn ở giới giải trí không phải hoàn toàn vô căn cứ, chỉ có bị phóng đại lên, hoặc bị bịa đặt thêm.

Cây rụng tiền như Lee Gyul tất nhiên đã được dọn đường trải thảm sẵn, N.L thấy được tiềm năng cho nên hỗ trợ phát triển không có gì là lạ. Còn cậu, chắc là vật cản không ai mong muốn.

Cậu một không chỗ dựa, hai không danh khí, thứ ba tính tình không tốt, người đàn ông trung niên lần trước tìm tới nhà nhả ra mời chào, rõ ràng là muốn giá thấp kí hợp đồng với cậu. Hệt như công ty cũ ở kiếp trước của mình, ức hiếp người quá đáng, còn có thái độ hách dịch của ông chú đó nữa.

Cho nên Lưu Ngọc Luy không khách sáo đuổi người đại diện N.L ra khỏi nhà, trong lúc căng thẳng công ty đối thủ của N.L lại trình diện tỏ vẻ muốn mời cậu gia nhập, thái độ hữu hảo hơn rất nhiều, cậu đương nhiên sẽ bị phụ trách của N.L trả thù.

Nếu muốn phát triển ở showbiz Hàn thì Lưu Ngọc Luy đã đồng ý từ lâu rồi, không cần phải chọc chó để bây giờ bị cắn làm gì.



Cả nhà họ Lưu làm xã hội đen, chuyện cậu vào giới giải trí phát triển sớm hay muộn cũng bị tuôn ra. Thái độ của mọi người đã không hữu hảo với cậu, còn biết cậu đã từng làm giang hồ, đừng nói xuất đạo, chưa bị còng đầu ném vào trại cải tạo là may rồi.

Cậu tự có tính toán riêng, nhưng bất đắc dĩ không được người nhà duy trì, bất lợi liên tục.

Tốt nhất Giang Noah đừng trộn lẫn vào, bằng không cậu...

" Hình như cậu cũng không làm gì được người ta.

Idol quốc tế như Giang Noah nhân khí cực cao, vốn liếng đầy đủ, trong nhà có tiền có thế, nhà họ Lưu có giàu nhưng cũng là tiền của ông nội cậu.

Vừa lúc Lưu Ngọc Luy nhận được tin nhắn Lương Hàn Văn gửi đến, là ảnh chụp của bạn trai nhà mình với hôn thê của hắn, còn ôm eo.

Cậu cười mỉa, thả cho anh ta một cái mặt cười.

Giang Noah không những nhiều tiền, hồng nhan cũng nhiều không kém.

Mấy người bên ngoài bà tám thêm một lúc nữa rồi tan đi, ai làm việc người nấy. Trên hành lang chỉ còn lại tiếng bước chân qua lại.

Đợi thêm một lúc, trước khi lên sân khấu, Lee Gyul tinh thần phấn khởi đến tìm Lưu Ngọc Luy tâm sự cùng chân thành cảm tạ.

"Anh Luy, vòng cuối chúng ta cùng cố gắng nhe!"

Thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết lại chân thành lễ phép lưng thẳng như trúc, khó mà tưởng tượng ra sau này sẽ bị giới giải trí ép cong thành bộ dáng gì.

Lưu Ngọc Luy không vì lời bàn tán mà giận chó mắng mèo Lee Gyul, cho cậu ta một nụ cười, đáp lại.

Cho dù cậu thua cuộc ở đây, tại chương trình này nhưng không có nghĩa là cậu kém.

Chỉ là do đám người này mắt mù thôi, bị tiền làm cho mù mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.