Bên trong thành Lâm Dương giới nghiêm chặt chẽ, binh lính xếp hai hàng dàiđứng trước cửa thành, khí thế lùng bắt trọng phạm triều đình.
Ngay chỗ cổng thành lâu cao cao, một vị công tử khí chất uy nghi, thân vậnquan phục đen tuyền ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế bành bằng gỗ lim vữngchắc. Đôi mắt y sâu hoắm âm trầm hung tợn, không hề chớp lấy một cái,chỉ chằm chằm nhìn xuống dòng người đang ngược xuôi phía dưới thành lâu.
Nói y ngồi ngay ngắn, thực ra là y đang cố tỏ ra mạnh mẽ thì đúng hơn.
Tay y nắm chặt trên tay vịn của ghế bành, mồ hôi chảy từ trán xuống cổ,dường như đã dùng hết sức lực trong người mới có thể ngồi vững tại đâyđược.
Xuân dược khiến người ta vui vẻ, nhưng thú vui này tựa như muốn lấy mạng y luôn vậy.
Nữ nhân trong lòng lại dùng mưu kế bỏ thuốc y, tha thiết mong y cùng nữnhân khác trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử, còn bản thân mình thì lạibỏ trốn mất dạng, không thấy tung tích. Nàng hết lần này đến lần kháclừa gạt đùa giỡn y, thế nhưng y lại bị dược tính tra tấn đến mức chẳngcòn sức lực để giận dỗi nữa, đành phải nuốt xuống một bụng tức tối khócó thể chịu được. Tâm trạng nhục nhã, trong lòng mất mát, y lê thân mình tàn tạ, mong muốn kéo nàng quay về bên cạnh càng sớm càng tốt.
“Lương đại nhân thật là hăng hái, mới sáng sớm đã khiến mọi người được chiêmngưỡng cảnh đẹp thế này. Đế sư đương triều của chúng ta sắc mặt hồnghào, quyến rũ bất ngờ, mồ hôi đầm đìa, dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-du-ky/1829992/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.