6 
Tô Khâu Quý là đệ đệ của Tô Phất. 
Theo lời Tô Phất, đệ đệ nàng ấy từng là người giang hồ, học được một thân võ nghệ. 
Nghĩ đến hôm nay ta kiếm được không ít ngân phiếu từ Tô Phất, ta chỉ do dự một chút rồi đồng ý. 
Nụ cười trên mặt Tô Khâu Quý càng đậm. 
“Vậy chúng ta đi ngay bây giờ.” 
Hắn ỷ mình cao hơn ta, dễ dàng cướp lấy bọc đồ trên tay ta. 
Lại một đường lải nhải hỏi ta đủ thứ chuyện. 
Ta bị hắn làm phiền đến đau đầu, cuối cùng không nghĩ ngợi gì, vỗ một cái vào người hắn: “Im miệng!” 
Tô Khâu Quý thuận thế nắm lấy tay ta, đôi mắt phượng hẹp dài lộ vẻ uất ức: 
“Lực tay của Tú tỷ tỷ càng ngày càng——” 
“Tú Tú.” 
Giọng nói ôn nhuận vang lên. 
Rõ ràng vẫn là sự dịu dàng quen thuộc của ta, nhưng không biết vì sao lần này ta nghe mà lạnh sống lưng. 
Ta quay đầu lại, có chút mơ màng nhìn Giang Tuệ vốn nên ở thư viện: “Sao huynh lại về đây?” 
Ánh mắt Giang Tuệ lướt qua Tô Khâu Quý, cuối cùng dừng lại trên tay hắn đang nắm lấy tay ta. 
“Ta về lấy một số thứ.” 
Huynh ấy bước tới, nhận lấy bọc đồ Tô Khâu Quý đang cầm hộ ta, lại như vô ý gạt tay hắn ra. 
Khẽ gật đầu: “Đa tạ ngươi đã đưa Tú Tú về.” 
Tô Khâu Quý cười tủm tỉm đáp lời. 
Trước khi đi, hình như hắn nhớ ra điều gì đó, lại quay đầu nháy mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-dung-nhu-vay-/3679946/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.