Nhưng, một người là con trai út của huyện lệnh, một người là quận chúa, dù sao cũng khác nhau. 
Ta lại tự an ủi mình. 
Cho đến khi nghe thấy Chiêu Hoa quận chúa như vô tình nhắc đến: 
"Đúng rồi, khi nào chàng đến quan phủ xóa bỏ thân phận thê tử nuôi từ bé của Tú muội muội? Có cần ta giúp không? Chuyện này vẫn nên giải quyết sớm thì hơn, đỡ cho sau này chàng vào kinh bị người ta nắm thóp nói xấu, đám người đó rảnh rỗi lắm." 
Thế là ta mới nhớ ra mục đích ban đầu Giang Tuệ trở về lần này. 
Ta theo bản năng ngẩng đầu lên, lại bất ngờ chạm phải ánh mắt đen láy của Giang Tuệ. 
Trong mắt chàng ẩn chứa những cảm xúc u ám, nhưng rất nhanh sau đó đã biến mất. 
Giang Tuệ nở một nụ cười ôn hòa: "Tú Tú, muội..." 
"Xóa sớm cũng tốt." 
Ta đưa tay lau mặt, cười toe toét với Giang Tuệ, lần đầu tiên nói dối trước mặt hắn: 
"Huynh trưởng, muội đã có người trong lòng rồi. Huynh trưởng trước đây không phải từng nói, nếu muội có người trong lòng thì có thể đến quan phủ xóa bỏ sao?" 
Nụ cười trên mặt Giang Tuệ cứng đờ. 
Hắn im lặng nhìn ta, rồi đột nhiên hỏi khẽ: "Tú Tú rất vội sao?" 
"Cũng không hẳn." Ta sờ sờ mũi, có chút ngượng ngùng, "Chỉ là muội thấy quận chúa nói cũng đúng, tránh đêm dài lắm mộng thôi." 
Lúc ta nói ra câu này, Chiêu Hoa quận chúa thở phào nhẹ nhõm. 
Vị quận chúa này quả nhiên đang nhắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-dung-nhu-vay-/3679945/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.