Ngô Cương cầm lấy tấm áo lót loang lổ vết máu đứng ngây người ra.
Lão già đã tắt hơi và không mở miệng được nữa. Ngô Cương không hiểu lão đãtặng mình tấm áo trắng lót mình là có ý gì? Lão đã bị trọng thương nênthần trí cũng không tỉnh táo. Nhưng xem giọng lưỡi của lão ra chiều trân trọng chứ không phải buộc miệng hồ đồ. Vả lại lão cũng chả cần gì phảilừa gạt chàng. Đồng thời lão bị bọn Kim kiếm thủ dưới trướng Võ minhrượt theo để hạ sát là chuyện thực chứ không phải giả trá.
Ngô Cương tự hỏi:
- Dù tấm áo lót này không nhuộm máu thì phỏng nó có giá trị gì? Hai chữ"duyên pháp" lão nói là nghĩa làm sao? Hay là ta có chỗ chưa hiểu?
Ngô Cương nghĩ tới đây, lại đưa tay ra sờ soạng vào người lão thì chẳng cómột vật gì khác. Vậy trọng tâm vấn đề đúng là tấm huyết y này không cònnghi ngờ gì nữa.
Ngô Cương lại ngơ ngẩn một hồi lật đi lật lạitấm áo vấy máu vẫn chẳng thấy có vật gì khâu vào bên trong. Chàng suylui nghĩ tới không sao hiểu được dù chàng là người thông minh tuyệt thế.
Ngô Cương ngắm qua ngắm lại tấm huyết y thần bí, đột nhiên chàng phát giácra những vết máu dầy chi chít có điều khác lạ, bất giác chàng động tâm.Trong động tối tăm, chàng quên cả đau đớn, lê ra ngoài cửa động để coilại thì những vết máu trên áo đều là tự tích dùng máu tươi viết ra.
Ngô Cương phát hiện điều này, chàng rất lấy làm kinh dị, miệng lẩm bẩm:
- Những tự tích bằng máu này tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-y-ky-thu/113380/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.