(3)
"Được rồi, Lăng Dự. Ta đến là để đa tạ ngươi vì lễ vật a, ngoài ra, ta..." Chân thành gật đầu với Lăng Dự, nhưng đợi đến câu nói sau. Huyết Minh bỗng dưng lại chợt ngừng, trên mặt xuất hiện vẻ đắn đo.
Lăng Dự đương nhiên nhìn ra Huyết Minh là đang cân nhắc gì đó. Vừa nghĩ, trong đầu hắn giống như lại có chút suy đoán, nhưng vẫn chưa đủ để chứng thực:"Tiểu cung chủ, người không cần ngại đâu a. Có việc gì thì cứ nói ra đi."
"Ta...ta là muốn hỏi ngươi...Ngươi tìm được Nhan Mạc Oa rồi sao?"
Nghe thấy câu hỏi của Huyết Minh, gương mặt tươi cười của Lăng Dự trong nháy mắt liền cứng đờ. Khống khổ khó khăn lắm mới dằn xuống được, thoắt cái lại bị người đào lên. Thế nhưng, hắn cũng không trách Huyết Minh, trái lại chỉ nghiến răng trả lời:"Không có. Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?"
"Ta biết ngươi rất đau khổ, ta cũng không phải cố ý vạch ra nỗi đau của ngươi. Nhưng đây là việc liên quan đến lương tâm của ta, ta vẫn phải nói cho ngươi biết..." Huyết Minh vội vàng biện giải cho mình, trên mặt đều là vẻ cắn rứt khó chịu. Hắn hít sâu một hơi, mới bắt đầu nói vào trọng điểm.
"Lần đó ở U Ám Sâm Lâm, ta thật ra còn nghe thấy Nhan Mạc Oa nói hắn muốn bái nhập vào Vạn Kiếm tông. Nhưng lần trước, ta cũng chưa nói cho ngươi bởi vì không dám chắc. Thế nhưng giờ đây, ta nghĩ ngươi cần biết việc này..."
Huyết Minh nói dứt lời, Lăng Dự đã rơi vào trong trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952383/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.