Lâm Lang cõng Thanh Vũ gần như mất mạng chạy như điên về phía trước, xa xa truyền vào trong tai từng trận tiếng va chạm của lợi kiếm cùng tiếng đàn tỳ bà, rất nhanh âm thanh đánh nhau ngừng lại, sau ót vang lên tiếng ngự kiếm của tu hành sĩ gào thét mà đến, Lâm Lang hiểu rõ nhất định là Ngũ Nguyệt và Như Ý đã thua trận, sư huynh đang kéo theo phược kiếm đồng đuổi theo hai người, trong đầu gấp đến độ hoàn toàn không nghĩ được gì, không kịp nhìn phía trước là một cái dốc đất, dưới chân trượt một cái, cõng Thanh Vũ ngã lộn nhào xuống dưới, chỉ nghe thấy bên tai tiếng rít ngày càng gần, nàng không để ý tới thân thể bị ngã đau vội vàng ôm chặt Thanh Vũ nằm dưới dốc, thận trọng lấy bình thuốc từ bên hông ra, thay Thanh Vũ bôi chút thuốc bột cầm máu lên miệng vết thương, may là trước đó đã dùng Độn tung phù ẩn đi khí tức của hai người các nàng.
Lâm Lang tận mắt nhìn thấy phược kiếm đồng giẫm lên thần kiếm bay qua đỉnh đầu các nàng tìm kiếm nhìn xung quanh, nàng cả kinh không dám thở mạnh một hơi nào, mắt thấy đám người kia bay xa lập tức bới đống lá cây che lại thân thể hai người, từ trong khe hở nhìn lén tình hình bên ngoài, rất nhanh nhóm phược kiếm đồng lại quay đầu tỉ mỉ tìm thêm một lần, Lâm Lang ôm chặt lấy Thanh Vũ không dám có một chút cử động nhỏ nào, một lần rồi hai lần cứ thế ẩn núp đến sáng sớm hôm sau, sau khi đã xác nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phuong-ky-duyen/582346/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.