Ngưng Tịnh thất thần một lúc, sau đó theo bản năng mà cắn chặt đôi môi đỏ mọng của mình. Bởi vì cô đang nhẫn nhịn, cố gắng nhẫn nhịn để khiến cho Hoắc Thường Nghị nguôi giận.
Ngưng Tịnh từ từ đứng lên như người mất hồn, lát sau cô cũng ngoan ngoãn chậm rãi cởi quần áo trên người ra. Hôm nay tới đây cô chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần jean giản dị. Cúc áo được cởi ra một nửa, làn ra trắng nõn hiện lên trước mặt Hoắc Thường Nghị.
Ngưng Tịnh cảm thấy nhục nhã, nhưng vẫn cố gắng trút bỏ áo sơ mi xuống sàn. Từ đầu tới cuối Hoắc Thường Nghị đều nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, ngay cả dục vọng nóng bỏng cũng không hề có ý che giấu. Hắn phát hiện ra, bản thân muốn cô thế nào cũng không đủ. Ngay lúc này hắn chỉ muốn hung hăng chiếm đoạt cô, chà đạp cô dưới thân mình.
Nhưng không. Hoắc Thường Nghị muốn cô chủ động. Muốn cho cô biết, bò xuống từ giường của hắn phải làm thế nào?
Ngưng Tịnh tăng sức chắn mạnh bờ môi mình hơn, đó là cách duy nhất để cô tự nhắc nhở bản thân mình rằng, dù có thế nào đi chăng nữa cũng không được phép quên bản thân mình là ai. Cô chậm chạp, trút bỏ áo con xuống.
Hoắc Thường Nghị nhìn cơ thể mềm mại của Ngưng Tịnh từ từ hiện lên từng chút một, hắn đã đổi ý, vẫy tay kêu cô lại gần.
Ngưng Tịnh chỉ có thể phục tùng vô điều kiện, bước trước mặt Hoắc Thường Nghị. Hắn vẫn giữ nguyên tư thế ngồi tao nhã trên ghế, nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/1718740/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.