Một tia sét rạch qua màn đêm sâu thẳm, rõ ràng là thiên nhiên đang tức giận. Ngưng Tịnh vô thức rùng mình trước câu nói của Hoắc Thường Nghị. Tới giờ cô vẫn còn nhớ rõ như in những lời châm chọc của Vương Mẫn về huyết nô, đó là nô lệ của huyết tộc, phục vụ máu lẫn tình dục.
Hoắc Thường Nghị là muốn biến cô trở thành thứ kia sao?
Ngưng Tịnh kinh sợ, hơi thở trở nên dồn dập hơn. Miệng cô muốn từ chối, nhưng lí trí của cô không cho phép. Bởi vì cô đã bị ép đi đến nước đường cùng rồi, căn bản là cô không còn sự lựa chọn nào khác.
Ngưng Tịnh khẽ cắn môi, suy nghĩ thêm chút nữa.
Phía đối diện, Hoắc Thường Nghị vẫn nhìn Ngưng Tịnh chăm chút, thấy cô dường như khó trả lời, hắn khẽ nhếch môi cười cợt:
- À, người bố ở bệnh viện của em không biết đã khoẻ hơn chưa nhỉ?
Ngưng Tịnh nghe Hoắc Thường Nghị nói vậy thì càng khẩn trương hơn, bởi vì cô biết Hoắc Thường Nghị đang uy hiếp tới bố cô. Sau khi đã nghĩ thông suốt, cô đau đớn đưa ra quyết định:
- Nhưng mà anh phải giữ lời hứa của mình nhé!
Cô rất sợ Hoắc Thường Nghị nuốt lời. Hoắc Thường Nghị chỉ gật đầu cười, sau đó tiến lại về phía cô:
- Ngoài chuyện clip với chuyện của bố ra, em còn muốn gì nữa? Em đưa ra yêu cầu đi.
Ngưng Tịnh hít một hơi thật sâu, cô mới dám ngước lên nhìn hắn:
- Có thể giúp cho sự nghiệp của tôi được suôn sẻ chút là được.
- Em không thích làm ảnh hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/1718741/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.