Ngày hôm sau cả hai lại tiếp tục lên đường. Kim Bích Y hôm nay dường như có việc gì vui trong bụng nên nói huyên thuyên hết chuyện này sang chuyện khác.
Tuy tuổi Bích Y còn nhỏ, nhưng hầu như tất cả việc xảy ra trong giới giang hồ đều thông thạo, chẳng những thế còn am tường đến thần thế hầu hết các nhân vật thành danh trong giới võ lâm duy chưa bao giờ Bích Y đề cập nửa lời đến gia thế cha mẹ của mình và cũng không hề hỏi Dương Hoa về phụ mẫu của chàng.
Dương Hoa hết sức kinh ngạc về sự hiểu biết của Bích Y về những chuyện kỳ nhân dị sử, về những điều cấm kỵ của giới giang hồ võ lâm. Chàng khen ngợi :
- Không ngờ huynh đài lại lịch lãm đến thế. Thực là như người xưa thường nói: “dữ quân nhất dạ thoại, thắng độc thập niên thư” (cùng nói chuyện với nhau một đêm còn hơn bỏ ra mười năm đọc sách). Bích Y nhún vai :
- Những chuyện ấy chẳng qua chỉ là những điều thường thức phổ thông, sư phụ của ngươi chưa bao giờ nói cho ngươi nghe ư?
Dương Hoa đáp :
- Tiểu đệ tuy có ba sư phụ nhưng từ lúc tám tuổi chỉ sống với tam sư phụ, người ẩn cư trong vùng thạch lâm, không quan tâm gì đến việc người đời nữa.
Kim Bích Y nghe đến hai chữ “thạch lâm” trong lòng chấn động ngập ngừng như muốn hỏi Dương Hoa điều gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Nhưng chỉ được một lát dường như cố nhịn không nổi, Kim Bích Y đành hỏi :
- Nghe nói thạch lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-hai-tham-thu/120009/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.