Trong chùa vừa qua một trận phong ba dữ dội, ai nấy đều vui mừng vì phần thắng về phần mình vội vàng trở vào thu xếp hành lý định lên đường ngay ngày hôm nay.
Tưởng mọi việc đã yên, Mã Côn giục Chu Xán :
- Chu lão đệ, thử ra xem ngựa của ta đã no chưa còn lên đường?
Chu Xán ra ngoài, chớp nhoáng đã trở vào mặt tái mét :
- Mã huynh, nó biến mất rồi, cỗ xe ngựa của ta... không thấy đâu cả!
Mã Côn trợn trừng mắt :
- Nghĩa là sao? Lão đệ có bị quáng mắt hay không?
Y chưa kịp nổi giận bỗng ngoài cổng chùa có mấy tiếng vó ngựa gõ lốc cốc. Vươn cổ nhìn ra, y thấy một thiếu niên cưỡi ngựa tay còn dắt theo con ngựa khác kéo cỗ xe của bọn y.
Mã Côn và Chu Xán không ai bảo ai, cùng một lúc vọt ra ngay cổng chùa. Mã Côn thân thủ cao hơn Chu Xán đã đến gần thiếu niên quát to :
- Tiểu tặc ở đâu đến đây trộm ngựa thế này? Không biết đó là ngựa của quan quân Ngự lâm quân ư?
Rồi không cần biết thiếu niên trả lời ra sao, y tiện tay đang cầm chiếc cương tiêu đâm luôn vào người thiếu niên. Thiếu niên cũng đang phe phẩy chiếc nhuyễn tiên đợi cho cương tiêu tiến gần khẽ động cổ tay, nhuyễn tiên bắn lên quấn chặt lấy cương tiêu quất ngựa trở lại. Mã Côn thất kinh đảo người tránh cương tiêu đập ngược về miệng khen :
- Tiểu tặc cũng khá đấy!
Thiếu niên cười lớn :
- Nói đúng đấy, ta chính là tiểu tặc, còn bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-hai-tham-thu/120008/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.