"Mì gói, mì gói, hắc hắc!" Tiêu Xuân Thu không hiểu nở nụ cười hai tiếng, "Thượng Quan Hiên, chúng ta đêm nay ăn mì gói."
Thượng Quan Hiên một hơi phủ quyết, "Không ăn."
"Thiết, mình tôi ăn."
"Không cho ăn."
Tiêu Xuân Thu phiền muộn, "Vì sao?"
Đường Vân cười hì hì nói: "Tổ trưởng, đây là biểu hiện lão đại yêu anh, không ăn mì gói, ăn mì tình yêu là được."
Thượng Quan Hiên mặc kệ Đường Vân trêu chọc, suy nghĩ một chút, nói: "Xuân Thu, đi với tôi một chuyến."
"Đi đâu?"
Thượng Quan Hiên giơ văn kiện trong tay, "Lẽ nào cậu không hứng thú?"
"Cậu muốn đi Trịnh gia?"
Thượng Quan Hiên gật đầu, Tiêu Xuân Thu có chút do dự: "Thế nhưng vụ án này không phải chúng ta quản, chỉ sợ có phiền phức."
"Phiền phức ông chú chống."
Tiêu Xuân Thu khó được lương tâm phát hiện, "Chúng ta cũng không thể để ông chú gánh tội mãi, bằng không sớm muộn có ngày ông chú bão nổi."
Thượng Quan Hiên thu dọn văn kiện, cười nhạt nói: "Cậu quá coi thường ông chú, chú ấy thích."
Tiêu Xuân Thu vẻ mặt không tin, "Cậu gạt tôi đi? Chuyện bị người mắng thế này ông chú sao sẽ thích?"
"Đó là vì cậu không biết ông chú là ai."
"Ông chú Hồ không phải là ông chú Hồ, còn có thể là ai, nga, chú ấy là Hồ Đào Đào, ha ha!" Tiêu Xuân Thu cười to, tên của ông chú Hồ rất thú vị.
Thượng Quan Hiên không nói gì, ông chú Hồ nhìn như đơn giản, thế nhưng kỳ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491213/quyen-9-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.