Nửa đêm, trời đổ mưa to.
Ngoài cửa sổ một mảnh đen kịt, bên tai rõ ràng nghe thấy tiếng mưa rào rạt và cành cây thỉnh thoảng va chạm.
Trong nhà, ánh nến cô độc loé ra ánh sáng yếu ớt hôn ám vàng nhạt.
Mưa như lớn hơn, gió bắt đầu nổi.
Cây đa trong sân lay động trước gió, phát ra tiếng sàn sạt, xa xa truyền đến tiếng chim thì thầm không biết tên, có vẻ âm trầm không gì sánh được.
Một kẻ một bước lún, một bước đạp chạy trốn giữa lầy lội.
Ánh nến lóe ra từ khe cửa đóng kín, chiếu trên gương mặt tái nhợt của kẻ nọ.
Tóc dài che nửa bên mặt, đôi môi không huyết sắc run rẩy.
Gã bạo gan, vươn tay đẩy, ván cửa phát ra tiếng kéo dài.
Trong nhà không ai, chỉ có ánh nến chập chờn, một cây quạt rơi xuống.
Gã khom lưng nhặt lên, quạt rất mỏng, mặt quạt từng điểm hoa đào, màu sắc huyết hồng đau đớn ánh mắt.
Gã vươn tay sờ sờ hoa đào huyết hồng tiên diễm, dịch thể dính ướt khiến gã run lên.
Vết máu vươn dài đến cửa sổ, bên ngoài là một cái sân đen kịt.
Gã ném cây quạt, phát điên chạy ra sân.
Mưa dần nhỏ, ánh trăng mông lung rải rác, rải rác trong sân.
Hoa ảnh lay động, mờ mờ ảo ảo, dã điểu không biết tên, côn trùng thê lương gào loạn.
Gã lòng hoảng sợ, hoảng loạn tìm kiếm.
Sốt ruột, chân trái cư nhiên không hiểu ra sao ngán lấy chân phải, vì vậy cả người "Bùm" nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490608/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.