"Xuân Thu Chiến Quốc, good morning!"
Giọng nữ ngọt ngào thanh thuý khiến Tiêu Xuân Thu còn chưa tỉnh ngủ thoáng chốc bị một chậu nước lạnh đổ ào, tâm can nhi bị doạ đến đập chậm mấy nhịp.
Anh chậm rãi quay đầu, kinh hách nhìn Huyền Diệu Khả ngồi ở bàn ăn nâng má cười xán lạn không gì sánh được.
"Morning!" Tiêu Xuân Thu vô lực đáp.
Huyền Diệu Khả cho anh một nụ cười thật to, "Đừng làm bộ bi thảm như sắp bị chà đạp, yên tâm, mục tiêu hôm nay của em không phải anh."
"Nga, anh thay anh anh mặc niệm."
Huyền Diệu Khả vươn ngón trỏ lắc a lư, "Em cũng không tới tìm Tiểu Hạ."
"Vậy em tìm ai? Lẽ nào trong nhà bọn anh có quỷ?"
Tiêu Xuân Thu vừa nói, vừa nhìn quanh.
"Em là tới tìm anh, bất quá, mục tiêu cuối cùng của em không phải anh, cho nên anh có thể yên tâm."
Tiêu Xuân Thu vẻ mặt hoài nghi.
"Cô nãi nãi lão nhân gia em có gì cần anh cống hiến sức lực?" Tiêu Xuân Thu cung kính hỏi.
Huyền Diệu Khả mắt loé tinh quang, nụ cười rạng rỡ chói đến Tiêu Xuân Thu tim đập mạnh.
"Rất đơn giản, hôm nay em muốn đi làm với anh."
Hách?
Tiêu Xuân Thu kinh ngạc ngây người.
"Anh không muốn em quấy rầy Tiểu Hạ, càng không muốn em quấy rầy anh phải không?"
"Đó là đương nhiên." Tiêu Xuân Thu ngơ ngác trả lời.
"Vậy anh tìm mục tiêu để em dời đi đi."
Hách?
Nghẹn nửa ngày, Tiêu Xuân Thu gian nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490588/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.