Thượng Quan Hiên nghĩ rất không thích hợp, hôm nay vừa vào cảnh cục, bất luận nam nữ đều 360° với anh.
Ánh mắt cổ cổ quái quái khiến anh không được tự nhiên, xảy ra chuyện gì? Thần tình những người này thế nào kỳ quái vậy?
Thượng Quan Hiên ôm một bụng nghi ngờ vào phòng làm việc, mở ra, phát hiện thủ hạ bu lại, còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười, không biết làm gì.
Anh bất động thanh sắc ngang qua, thăm dò nhìn.
Một cô gái không nhận ra ngồi giữa, đang giúp đám thuộc hạ đoán mệnh.
Một đám không làm việc đàng hoàng!
Thượng Quan Hiên hừ lạnh một tiếng.
Đường Vân đứng ngoài cùng nhìn lại, sợ đến lập tức nghiêm, vang dội kêu một tiếng: "Sếp, morning!"
Đất bằng nổ vang tiếng sấm!
Cả kinh mọi người lập tức tan bầy, luống cuống tay chân chạy về chỗ, chỉn chu bộ dáng gọi: "Sếp, morning!"
Thượng Quan Hiên khoé mắt lướt qua đám thuộc hạ chột dạ, sợ đến bọn họ lập tức cúi đầu.
Thượng Quan Hiên quay đầu nhìn Huyền Diệu Khả, "Cô là ai?"
Huyền Diệu Khả không sợ Thượng Quan Hiên, vẻ mặt giảo hoạt chợt loé rồi mất, nghiêm trang nói: "Em là Huyền đại sư!"
"Huyền đại sư?"
Thượng Quan Hiên nhíu, "Huyền Huyễn là gì của cô?"
Huyền Diệu Khả kinh ngạc, thầm nghĩ: xem ra người này không dễ chọc, ừ, trước tránh đầu gió.
"Em là em gái anh ấy."
"Nhìn ra được." Thượng Quan Hiên gật đầu, "Tiêu Xuân Thu đâu?"
Huyền Diệu Khả ánh mắt xoay tròn, "Không biết đi đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490590/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.