Kể từ sau khi Bồng Hao gọi "ba ba Viên Viên", Nguyên Uyên cơ hồ cách một ngày liền muốn mượn danh "Thăm con" tới nhà Lâm Tiểu Khởi, ban đầu Lâm Tiểu Khởi còn có chút không có ý kiến, cho rằng cũng là nguyên nhân Bồng Hao nhà mình thuận miệng kêu một tiếng ba ba, Nguyên Uyên tất nhiên mất mặt mũi thể diện mới tới, mỗi lần đều muốn mang theo đồ chơi và mĩ thực khiến Bồng Hao chảy nước miếng. Hơn nữa Nguyên Uyên cũng thừa nhận mình tuổi đã hơn 30 dưới gối (*) không có con, có Bồng Hao gọi anh một tiếng ba ba so với cái gì cũng dễ nghe hơn, lời này nói tới đáy lòng Lâm Tiểu Khởi, mị lực của Bồng Hao nhà cậu thật là không ai có thể cản, cậu sinh sinh ra tự nhiên là tốt nhất. ((*) dưới gối: chỉ con cháu) Nhiều lúc thỉnh thoảng Chu Chu đi tìm Lâm Tiểu Khởi chơi sẽ gặp được Nguyên Uyên ở lại nhà Lâm Tiểu Khởi lãng phí thời gian. "Nhanh nhanh nghe lời khai thật đê, cậu và Nguyên Uyên rốt cuộc là cái quan hệ gì, anh ta sao ngày nào cũng ở nhà cậu?" Trong lòng Chu Chu đã sớm soạn nhạc một đoạn tình yêu chính khúc mười tám cũng không thể nói, thừa dịp Nguyên Uyên ở trong phòng Bồng Hao chơi hỏi cậu. "Anh ấy tới nhà tớ là bởi vì Bồng Hao gọi anh ấy là ba ba a." Lâm Tiểu Khởi đương nhiên nói, cậu biết Nguyên Uyên rất lợi hại, nhưng Chu Chu cũng không tới mức ngạc nhiên như vậy đi. Miệng Chu Chu mở lớn có thể nhét vào một quả trứng gà, mắt trừng tới tròn xoe: "Nháo tới như vậy a, tớ không nghe nói Nguyên Uyên có con riêng gì cả, nghe nói cuộc sống riêng tư của anh ta so với cửa sổ thủy tinh vừa mới lau qua trong phòng làm việc còn muốn sạch sẽ hơn, là một công tác cuồng chính cống, nhưng tớ hôm nay mới biết được anh ta theo trong tưởng tượng của tớ một chút cũng không giống, không, theo tớ trước kia nhìn thấy qua cũng không giống, tớ từ trước tới giờ chưa từng thấy anh ta cười a." Lâm Tiểu Khởi kinh ngạc nhìn y, "Khoa trương như vậy sao? Anh ấy mặc dù nghiêm túc chút, nhưng cũng không tới tình độ không thích cười đi, bình thường vẫn là rất biết cười." Chu Chu giống như nhìn người ngoài hành tinh nhìn cậu, y cảm giác không chỉ Nguyên Uyên, ngay cả Lâm Tiểu Khởi cũng trở nên rất không bình thường, "Đó là bởi vì cậu chưa nghe lời đồn bên ngoài đối với anh ta, tuổi còn trẻ đã có thể đoạt lại sản nghiệp giá gốc hơn nữa phát triện tới tình trạng hiện tại, ngay cả cha tớ nhắc tới anh ta đều chỉ có khen không dứt miệng." Lâm Tiểu Khởi đương nhiên biết Nguyên Uyên từ nhỏ đến lớn vẫn đều rất ưu tú, là tấm gương cho mấy đứa trẻ Lâm gia bọn cậu, bất quá cậu chú ý chính là: "Bên ngoài có lời đồn đại gì về anh ấy?" Chu Chu thần bí ghé sát vào cậu, thanh âm hơi thấp chút: "Cậu biết sau khi anh ta tốt nghiệp đại học trở về tới Nguyên gia, 27 tuổi liền chỉnh hợp gọn gàng Nguyên gia từ trên xuống dưới đi, nỗ lực của anh ta đối với phát triển của công ty Nguyên thị mọi người đều nhìn ở trong mắt, năng lực của anh ta trên công việc cũng không ai nghi ngờ, nhưng anh ta cho tới bây giờ chưa từng kết giao bạn gái." "Vậy thì thế nào chứ?" Lâm Tiểu Khởi khẽ cúi đầu, chỉnh chỉnh quần áo. "Cái gì như thế nào?" Chu Chu cất cao âm điệu, sau đó cửa phòng Bồng Hao đóng chặt, lại hạ thấp giọng "Nếu như anh ta thích nam nhân cũng coi như xong, nhưng anh ta ngay cả nam nhân cũng không thích." Nghe đến đó Lâm Tiểu Khởi ngẩng đầu: "Sao cậu biết anh ấy không thích nam nhân?" Cậu rất tò mò a. Chu Chu cầm lấy chén uống ngụm nước, nói tiếp: "Bên cạnh anh ta không phải chưa từng có nữ nhân sao, có người liền cho rằng anh ta thích nam nhân, tìm bé trai xinh đẹp tặng cho anh ta, bị anh ta mặt đen lên cự tuyệt, người đưa người tới cũng bị anh ta liệt vào danh sách cự tuyệt lui tới, cậu nói đây là chuyện nam nhân bình thường có thể làm được sao? Ngay cả cậu còn có thể cùng nữ nhân hỗn ra một đứa con, cho nên có người đồn nói phương diện kia có vấn đề." "Phốc." Lâm Tiểu Khởi nhịn không được sặc một cái, khốn khiếp, anh ấy có thể có vấn đề gì, không thể tốt hơn rồi, nhớ tới chuyện đêm đó trên mặt nổi lên đỏ ửng nhàn nhạt, mặc dù cụ thể tình tiết không quá nhớ, nhưng đại khái tình huống cậu hẳn cũng biết, ba lần a ba lần, cậu hôm sau lúc vội vàng chạy trốn cơ hồ đi đường không được, sau khi về nhà ở trên giường nằm hai ngày. "Cái gì gọi là tớ còn có thể cùng nữ nhân hỗn ra đứa con?" Lâm Tiểu Khởi mất hứng, "Tớ có con cậu ngạc nhiên như vậy tới hiện tại vẫn chưa tin sao? Thêm nữa tớ và anh ấy có thể so sánh tính chất sao?" Chu Chu từ trên xuống dưới đánh giá cậu: "Quả thật không thể so sánh, chiều cao thể trạng cũng không thể so sánh, cậu cả ngày ở nhà không nhúc nhích thể trạng nhỏ bé có thể so với người ta từ phòng gym rèn luyện ra vóc người sao?" Lâm Tiểu Khởi nắm tay: "Vóc người tớ còn chưa đủ đẹp sao? Mấy năm nay ở nước ngoài tớ cũng có luyện tập qua." Lời này không giả, ban đầu lúc có Bồng Hao thập phần hoang mang, đối với cái gì cũng không chú ý, sinh xong Bồng Hao vóc người cậu đã không ra bộ dáng, liền tiến hành khôi phục hậu sản chuyên nghiệp theo đề nghị của bác sĩ. "Nhìn ra rồi." Chu Chu sờ cằm nói, "Tớ phát hiện thân cậu quả thực không giống trước kia." Lâm Tiểu Khởi trong lòng khẩn trương, Chu Chu sẽ không nhìn ra cái gì đi, cậu đã hỏi bác sĩ nói là không có vấn đề gì, nhưng Chu Chu cái tên không đối với cái khác không thạo, đối với nghiên cứu thân thể người khác tinh chuẩn vô cùng, cậu ta rốt cục từng hãm sâu bao nhiêu nữ nhân a. Khiến Lâm Tiểu Khởi vội vàng không kịp chuẩn bị chính là Chu Chu đột nhiên ở ngang hông cậu nhéo một cái, Lâm Tiểu Khởi cười xê dịch thân thể, cậu sợ nhất là bị người gãi ngứa ngứa: "Cậu làm gì thế." Chu Chu lại hiểu ra một chút: "Tớ phát hiện thịt eo cậu rất mềm a, theo tớ sờ qua người khác cũng không giống, cho tớ sờ thêm một cái." Nói xong nhào về phía Lâm Tiểu Khởi, hai tay ở trên người cậu nhích tới nhích lui. Nhưng vào lúc này, cửa phòng Bồng Hao mở ra, sắc mặt Nguyên Uyên khó coi nhìn chăm chú vào Chu Chu và Lâm Tiểu Khởi ở trên ghế sa lon nháo thành một đoàn, Chu Chu còn không biết sống chết nói lung tung: "Cậu sờ xúc cảm thật sự không tệ a, để tớ sờ thêm mấy cái, đừng ngọ ngoạy, nghe theo tiểu gia đi." Có lẽ là nguyên nhân đã sinh con, thân thể Lâm Tiểu Khởi so với trước kia mềm mại hơn rất nhiều, mà lúc lên đại học cậu luôn luôn xa cách với người khác, Bồng Hao cũng không dám càn quấy với cậu, lần gặp mặt này cậu bình dị gần gũi không ít, Chu Chu nói chuyện với cậu cũng là tùy tiện hơn nhiều. "Ba ba." Bồng Hao theo sau đi ra kịp thời cắt đứt tìm đường chết của Chu Chu, "Ba ba Viên Viên rất lợi hại a, ba đều ghép lại được mấy mảnh ghép khó nhất." Nhìn thấy Nguyên Uyên, Lâm Tiểu Khởi và Chu Chu ngượng ngùng đứng lên, cho dù là người da mặt dày như Chu Chu cũng không chịu nổi bị Nguyên Uyên nhìn chằm chằm lạnh băng băng như vậy, y đối với Nguyên Uyên có loại cảm giác sợ hãi trời sinh, phải nói bọn họ mấy người trong vòng luẩn quẩn đồng lứa này đối với Nguyên Uyên đều có loại cảm giác này. Không biết có phải hay không bởi vì trên tuổi tác lớn hơn vài tuổi, Nguyên Uyên cơ hồ chưa bao giờ chơi chung một chỗ với bọn họ, trong bọn họ không phải là không có người muốn đi nịnh bợ Nguyên Uyên, nhưng là đều lấy thất bại mà chấm dứt, không ai biết yêu thích của Nguyên Uyên là gì, muốn hợp ý cũng không có mục tiêu. "Tôi đi trước." Tại lúc đem Lâm Tiểu Khởi và Chu Chu rối rít tự trách nghĩ lại đến tột cùng làm sai cái gì, Nguyên Uyên nói. Sau đó khom lưng nhìn thẳng vào mắt Bồng Hao: "Ba ba Viên Viên hôm nào trở lại thăm con." Đứng lên cũng không quay đầu lại rời khỏi nhà Lâm Tiểu Khởi, căn bản không cho Lâm Tiểu Khởi cơ hội giữ lại. Lâm Tiểu Khởi và Chu Chu hai mặt nhìn nhau. "Tớ hiểu rồi." Chu Chu sắc mặt phức tạp nói, "Anh ta không phải là phương diện kia có vấn đề, mà là có tinh thần khiết phích." Lâm Tiểu Khởi cũng là sắc mặt phức tạp nhìn y: "Cậu từ đâu nhìn ra anh ấy có tinh thần khiết phích?" Hàng này một chút cũng không đáng tin. Chu Chu suy tư một chút nói: "Anh ta nhìn thấy chúng ta đùa giỡn, thấy tớ sờ eo cậu." "Cho nên?" "Cho nên anh ta sợ đau mắt hột." Chu Chu giải quyết dứt khoát, y giải được 4 câu đố lớn của thành phố Hải Lam, Nguyên Uyên sở dĩ chưa bao giờ giao du với người khác là bởi vì anh không thích giữa người với người tứ chi tiếp xúc, ngay cả nhìn cũng không được, anh tình nguyện nhận con của người khác làm con mình cũng không nguyện sinh con với nữ nhân, cái này khiết phích tới trình độ nào? Lâm Tiểu Khởi nâng trán, cậu có thể trông cậy vào tên đần nói ra mấy câu có lý có chứng cứ sao, theo tình huống nhìn như vậy cậu thật sự lo lắng cho tiền đồ của Chu gia. "Con trai, chúng ta đừng chấp nhặt với chú ấy." Lâm Tiểu Khởi vứt bỏ Chu Chu chạy về phía Bồng Hao. Bồng Hao làm mặt quỷ với Chu Chu, lão bệnh xà tinh chính là kỳ kỳ quái quái như vậy, lại còn hù dọa ba ba Viên Viên của bé, mặc dù chú ấy xác thực đối với mình rất tốt, Bồng Hao vẫn là quyết định hai ngày không để ý tới Chu Chu. "Ba ba, Viên Viên rất tức giận." Bồng Hao cách gần đó, nhìn thấy Nguyên Uyên bình tĩnh vẻ thịnh nộ, bé và Nguyên Uyên ở chung lâu như vậy tới bây giờ chưa từng thấy ba tức giận, bé thích Viên Viên đối với bé và ba ba đều rất ôn nhu rất có kiên nhẫn kia cơ, không thích Viên Viên tức giận này. Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Tiểu Khởi cũng không thể nói gì hơn, cậu không biết Nguyên Uyên tại sao tức giận, lúc này giải thích cho con cậu mới phát hiện lý do của Chu Chu vẫn là có thể dùng, bất quá mấy lời này không thể nói với con trai, không thể làm gì khác hơn là khuyên bé: "Vậy lần sau Bồng Hao mang bò khô thích ăn chia cho Viên Viên, ba sẽ không tức giận nữa. Bồng Hao ở trong lòng đấu tranh một lúc, đối với thích ba ba Viên Viên hơi thắng bò khô một bậc, khuôn mặt nhỏ nhắn xoắn xuýt gật gật đầu, bò khô chia cho ba ba Viên Viên một nửa, mình còn có một nửa, còn có thể bảo ba ba Viên Viên bồi mình chơi, kỳ thực vẫn là có lãi. Một lần nữa dụ xong Bồng Hao tự mình chơi, Lâm Tiểu Khởi lúc tới phòng khách ghét bỏ nhìn Chu Chu một cái: "Sao cậu còn chưa đi?" Chu Chu hai mắt sáng lên nói: "Tớ lại có một phát hiện mới!" Lâm Tiểu Khởi đối với thuyết pháp của y coi thường, trước kia hồi đại học Chu Chu thường xuyên nói như vậy: "Tớ có một phát hiện trọng đại." Chờ lôi kéo chú ý của Lâm Tiểu Khởi sau đó đắc ý hất hàm lên tỏ ý: "Chính là mỹ nữ ngồi phía trước cậu hàng thứ 3, có phát hiện cô ấy dùng ánh mắt ám hiệu tớ không." Lời như thế nói tới nhiều Lâm Tiểu Khởi đương nhiên không tin, lần này cũng vậy, nói không chính xác Chu Chu lại nghĩ tới mỹ nữ gì ấy, y mới sẽ không để ý tới cậu. "Thân thể cậu thật ra mềm hơn trước kia rất nhiều, da cũng càng tốt ơn." Chu Chu không khỏi hâm mộ nói, bản thân y da thô ráp, còn sẽ có mụn, trước kia thường xuyên khen Lâm Tiểu Khởi da bóng loáng nhẵn nhụi, "Cậu mỗi ngày dùng thứ gì rửa mặt a, tớ thử qua đồ cậu dùng, không có chút hiệu quả nào." Lâm Tiểu Khởi tâm muốn đấm chết y đều có rồi, thật là tự vạch áo cho người xem lưng, cũng may Chu Chu là một thẳng nam triệt triệt để để, trong tình huống bình thường cũng sẽ không nghĩ tới cái khác. "Tớ đây là trời sinh, lớn lên không cần bù đắp cái gì." Cậu oán hận nói. ________________ Tui sẽ để bé Bồng Hao gọi Lâm Tiểu Khởi là ba ba và Nguyên Uyên là ba
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]