Bởi vì chuyện lần trước, Nguyên Uyên liền vài này không đi tới nhà Lâm Tiểu Khởi, chẳng những Lâm Tiểu Khởi có chút không quá quen, ngay cả Bồng Hao cũng dẩu miệng nhỏ rất không hài lòng.
Vì bình phục tâm tình của Bồng Hao, Lâm Tiểu Khởi cố ý mua cho bé một món đồ chơi ngưỡng mộ trong lòng đã lâu, lại dụ bé thời gian thật dài mới khiến Bồng Hao tạm thời quên đi chuyện Nguyên Uyên.
Mà cấp dưới một bên phòng làm việc của Nguyên Uyên lại đứng chịu đựng tổng tài tức giận không dám làm một cử động nhỏ nào.
"Đây chính là báo cáo cậu làm?" Nguyên Uyên mặc dù ngữ khí bình tĩnh không có nửa điểm nhấp nhô, nhưng nghe tới trong tai cấp dưới liền không giống bình thường nữa, tổng tài này của bọn họ quanh năm bộ mặt không chút thay đổi, làm việc nghiêm cẩn, yêu cầu cực cao, ngoại trừ Hòa trợ lý bên cạnh tổng tài bên ngoài không có mấy người có thể chống chọi loại áp lực này.
Cấp dưới yên lặng lau mồ hôi một cái, hắn vẫn là im lặng không lên tiếng lắng nghe giáo huấn của tổng tài đi, Đoạn thời gian trước rõ ràng đều rất tốt, tổng tài không biết trúng gió gì, đối với người phá lệ hòa khí, còn lần đầu tiên nở nụ cười với thuộc hạ, tập đoàn Nguyên thị của bọn họ từ trên xuống dưới đều tràn ngập một cỗ khí tức ôn hòa, mấy đồng nghiệp nữ còn nói bát quái có phải mùa xuân của Nguyên tổng tới rồi hay không, kết quả không nghĩ tới mùa xuân của Nguyên tổng đi sớm như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-tu-su-canh-thanh/51721/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.