Lâm Tiểu Vi tự cho là ở trước mặt Nguyên Uyên nói chuyện cho Lâm Tiểu Khởi mặt mũi, cô ta đã thiết lập xong phạm vi nói chuyện của Lâm gia cực kỳ bận rộn, kế tiếp chỉ cần Lâm Tiểu Khởi trả lời một câu kiểu "Tôi cũng là một phần tử của Lâm gia, trở lại Lâm gia hỗ trợ cũng là nên", nhiệm vụ của Lâm Tiểu Vi có thể đại công cáo thành, viên mãn lui thân.
Hoặc là Lâm Tiểu Khởi cũng phải tỏ vẻ một chút từng làm người Lâm gia, cậu đối với tình trạng phát triển hiện nay của Lâm gia bày tỏ lo lắng, như vậy Lâm Tiểu Vi có thể theo bậc thang mời cậu trở về, lại là kết cục đại đoàn viên.
Nhưng rất rõ ràng, cô ta không để ý tới hận ý của Lâm Tiểu Khởi đối với Lâm gia, đánh giá cao tình cảm của Lâm Tiểu Khởi đối với Lâm gia.
"Các người trước tiên trò chuyện, tôi lên lầu." Thấy phần nhiệt tình kia của Lâm Tiểu Vi với Nguyên Uyên, mà Nguyên Uyên cũng không cự tuyệt mà nói chuyện với cô ta, Lâm Tiểu Khởi trong lòng buồn bực một cổ khí.
Đây chính là phản ứng của Lâm Tiểu Khởi?
Cậu ta vậy mà không nhìn mình!
Lâm Tiểu Vi bị thái độ của Lâm Tiểu Khởi nổi cáu, cô ta cơ hồ đều muốn chỉ vào mũi mắng to "Đừng trưng ra khuôn mặt không biết xấu hổ", nhưng nghĩ tới Nguyên Uyên bên cạnh, vẫn là áp chế lửa giận trở lại trong bụng.
Mà phản ứng đầu tiên của Nguyên Uyên lại là Tiểu Khởi sinh khí, mặc dù anh không biết khí Tiểu Khởi sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-tu-su-canh-thanh/51719/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.