Edit: Ring.
Lời này nói ra, ngoại trừ Bùi Vũ Khâm vốn đã biết lai lịch thật sựcủa Giang Mộ Yên thì đừng nói là Hướng Nhật, ngay cả Thương Tử Đồng cũng thiếu chút nữa đã rớt cả tròng mắt ra ngoài.
Tiểu tẩu tử này nhìn rất thông minh nha, sao lại lấy một cái cớ khiến người ta khó có thể tin tưởng đến vậy chứ?
Hướng Nhật tất nhiên cũng không tin “Mộ Yên, nàng nghĩ nàng nói vậy là ta sẽ buông tha, sẽ tin tưởng sao?”
“Ngươi có tin hay không cũng không quan trọng, dù sao những gì nên nói ta cũng đã nói hết rồi.”
Giang Mộ Yên tựa hồ cũng không thèm để ý Hướng Nhật có tin hay không, nàng chỉ cần không thấy thẹn với lòng là được.
“Mộ Yên, ta hỏi lại một lần nữa. Nàng thật sự vì Bùi Vũ Khâm mà ở lại chỗ này, không đi với ta sao?”
Trong mắt Hướng Nhật giống như là đã hạ quyết tâm. Ánh mắt đó khiến người ta nhìn thấy mà rùng mình.
Bùi Vũ Khâm nãy giờ vẫn im lặng, lúc này cũng nhịn không được mà lộ ra mấy phần uy hiếp trong ánh mắt, hắn trầm giọng hỏi “Hướng Nhật, ngươi muốn làm gì? Tốt nhất là ngươi đừng có làm ra chuyện gìkhiến ta phẫn nộ, nếu không, kết quả sẽ không phải là điều ngươi có thểthừa nhận được đâu.”
Hướng Nhật lại giống như không hề nghe lọt tai lời nói của Bùi VũKhâm, thậm chí nhìn còn không thèm nhìn một cái. Hắn chỉ tiếp tục dùngđôi mắt thâm trầm phức tạp đó nhìn Giang Mộ Yên.
“Mộ Yên, ta tin tưởng chắc chắn rằng nàng chỉ bị che mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609580/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.