“Huống chi ta và Yên nhi yêu nhau, nàng sẽ không muốn đi theo ngươi. Cho nên ngươi cần gì phải phí công như vậy?”
“Hừ! Ngươi dựa vào cái gì mà dám khẳng định sau khi Mộ Yêntỉnh lại lần này sẽ không cảm thấy thất vọng vì ngươi đã không thể bảohộ nàng an toàn? Ngươi làm sao có thể khẳng định nàng sẽ không chịu theo ta?”
Hướng Nhật nhất thời cười lạnh một tiếng, không cho là đúng. Hắn nghĩ Mộ Yên chỉ là bị cửu thiếp của Bùi Dạ Tập làm bị thương đầu lần trướcnên mới tạm thời mất trí nhớ thôi. Mà giờ, sau khi đã trải qua một lầnsống chết, khi tỉnh lại lần nữa, có thể nàng đã khôi phục trí nhớ. Đếnlúc đó, khi Mộ Yên biết mình vậy mà lại gả cho Bùi Vũ Khâm, nàng khôngđi theo hắn mới là lạ.
Đối với suy nghĩ chắc chắn như vậy của Hướng Nhật, người biết rõ nộitình là Bùi Vũ Khâm tất nhiên đã định liệu trước rồi. Nhưng hắn cũngkhông phải hoàn toàn an tâm.
Điều khiến hắn bất an thật ra cũng không khác Hướng Nhật lắm. Đóchính là hắn chắc chắn Yên nhi yêu hắn, nhưng nếu lỡ như sau khi hôn mêtỉnh dậy trong thân thể đó lại là một Yên nhi thứ ba thì sao? Khi đó hắn phải làm thế nào mới phải?
Cho nên sắc mặt Bùi Vũ Khâm cũng trở nên đăm chiêu.
Ngay lúc này, một giọng nói suy yếu nhưng ẩn chứa ý chí kiên định đột nhiên vang lên “Vũ Khâm tướng công nói đúng. Ta, ta sẽ không đi cùng ngươi.”
Tiếng này vừa cất lên, cả ba người Bùi Vũ Khâm, Hướng Nhật, và cảThương Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609579/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.