Hắn vừa nói vậy, Giang Mộ Yên cùng Bùi Vũ Khâm nhất thời dừng bước,giờ mới chợt nhớ ra trong đại đường này còn có một Bùi Dạ Tập đã bị bọnhọ lãng quên. Nếu không phải nhờ lời vừa rồi của Bùi Dạ Tập nhắc nhở,hoặc là nói nếu không phải bọn họ đúng dịp gặp Dạ Tập ở đây thì giờ phút này, hai người đã dùng cơm chiều và đi dạo ở Giang thành, hoàn toànkhông ý thức được mình sắp khiến toàn thể mọi người đến dự hôn lễ nhốnnháo lên rồi. Cho nên nói, chuyện này ít nhiều cũng nhờ công Bùi Dạ Tập.
Giang Mộ Yên cùng Bùi Vũ Khâm xoay người nhìn hắn, mà hắn cũng ungdung, ra vẻ bình tĩnh nhưng có phần khiêu khích nhìn lại hai người.
“Dạ Tập, nói thật, trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà conđã có thể gây dựng được cục diện như hôm nay là hoàn toàn vượt ra ngoàisuy đoán của ta. Con thật sự khiến ta nhìn mới cặp mắt khác. Nếu thờigian dư dả thì ta tuyệt đối sẽ có hứng thú nghe con kể về sai lầm trongkhâu quản lý sản nghiệp ở Giang thành này của ta dẫn đến khách điếm bịbán vào tay con. Nhưng mà bây giờ con cũng nghe rồi đây, ta và Yên nhiphải lập tức chạy về Phỉ Thúy thành, cho nên chuyện xưa này, chỉ có thểchờ lần sau thôi.
Mặt khác, ta muốn nói là mặc kệ như thế nào, ta vẫn rất vuivẻ khi ông chủ của khách điếm Tập Giang là con. Nhưng đồng thời ta cũngkhông vì con là ông chủ mà lưu tình chút nào. Mặc kệ vì nguyên nhân gìmà khách điếm Ninh Á bị con mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609528/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.