Edit: Rìng.
Bùi Vũ Khâm nhìn bộ dáng hưng phấn của Giang Mộ Yên liền biết quyếtđịnh xuất hành lần này tuyệt đối chính xác. Có thể thấy nàng vui vẻ nhưvậy, trong lòng hắn cũng rất sung sướng, nhịn không được ôm lấy nàng từphía sau “Yên nhi, nhìn thấy khung cảnh bên ngoài như vậy, có phải cảm thấy rất vui vẻ, rất tự do hay không?”
“Phải, ta chưa bao giờ tận mắt thấy trời đất bao la như vậy,cảm thấy vận vật trên thế giới đều thật to lớn. Vũ Khâm, cảm ơn chàng,thật sự, nếu không có chàng, ta chắc chắn sẽ không thể có cảm giác tốtđẹp đến vậy.”
“Yên nhi ngốc, vốn là vì ta nên tự do của nàng mới bị tróibuộc, giờ nàng lại còn nói cảm ơn ta. Nàng làm vậy giống như đánh ta một cái, nàng biết không? Nếu không phải vì ta thì hôm nay trời đất rộnglớn như vậy có chỗ nào mà nàng không thể đi chứ?”
“Nói vậy không đúng. Nơi không có chàng, cho dù là dùng toànbộ tự do để trao đổi, ta cũng không đồng ý. Bởi vì cùng với chàng chonên bầu trời cao xanh này mới có thể có ý nghĩa như vậy. Nếu không cóchàng, thấy cảnh sắc rộng lớn như hôm nay, phỏng chừng ta chỉ cảm thấytịch mịch cùng trống rỗng vô tận.”
“Yên nhi, nàng nha! Ta thật sự không biết nên làm sao mới cóthể yêu thương nàng hơn nữa. Nàng xem ta là cả thế giới như vậy, ta thật muốn trao lại cho nàng tất cả của ta. Có điều đời này, những chuyện cần ta gánh vác còn rất nhiều, cho nên thời gian ta dành cho nàng không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609513/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.