Edit: Rìng.
“Hưởng tuần trăng mật?”
Trong mắt Bùi Vũ Khâm hiện lên hai dấu chấm hỏi.
Giang Mộ Yên vui vẻ giải thích “Cũng giống như chàng nói đinghỉ thôi, bất quá từ ‘tuần trăng mật’ này chỉ dùng sau khi tân hôn.Chuyến đi nghỉ ngơi của phu thê với nhau gọi là tuần trăng mật, thườngkéo dài từ ba ngày đến một tháng, lâu nhất là một tháng nên mới gọi làtuần trăng mật!”
(R: đó giờ tui ngắt tuần/trăng/mật nêntưởng là 1 … tuần =)). Giờ edit mới để ý, phải là tuần trăng/mật mớiđúng. Một ‘tuần trăng’ là một tháng nga bà con).
“Vì sao lại dùng từ này?”
“Tân hôn ngọt như mật nha! Ngốc, vậy cũng không hiểu!” Giang Mộ Yên nhẹ nhàng gõ Bùi Vũ Khâm một cái, sau đó liền che miệng nghịch ngợm cười.
Bùi Vũ Khâm sau khi hiểu ra lại không cười mà cảm khái nói “Yên nhi, từ này là ở quê nhà của nàng đúng không? Thật sự rất mới mẻ nhưnghình dung lại rất chính xác. Ừm, không sai, tuần trăng mật, hưởng tuầntrăng mật! Yên nhi, ta muốn cùng nàng đi hưởng tuần trăng mật!”
“Được, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật –” Giang Mộ Yên cũng nói theo.
~
Hai người miệng thì nói muốn đi nghỉ, muốn hưởng tuần trăng mật, trên thực tế, công tác chuẩn bị để đi lại rất phiền phức, cũng không phảinói xuất phát một cái là có thể leo lên xe ngựa đi ngay.
Từ quần áo đến đệm chăn, từ lương khô có thể mang theo trên đường đến một số dụng cụ cùng nguyên liệu chế biến thức ăn đơn giản, từ nước sạch đến bếp lò nhỏ chuyên dùng để pha trà, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609512/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.